Đôi khi, chỉ cần một ánh mắt thoáng qua hay một câu nói quan tâm cũng đủ để làm trái tim họ rung động. Vậy tại sao, khi đã ở tuổi trung niên, họ vẫn còn khao khát những mối quan hệ ngoài luồng?
Trong cuộc sống, nỗi cô đơn sâu sắc nhất không phải là khi không có ai bên cạnh, mà là khi trong lòng có điều muốn nói nhưng không biết chia sẻ với ai. Khi bước vào độ tuổi 40, 50, nhiều người nghĩ rằng mình đã đủ chín chắn để không còn bận tâm đến tình cảm. Thế nhưng, những bộn bề trong cuộc sống và sự mệt mỏi trong hôn nhân lại khiến họ khao khát một làn gió mới.
Đôi khi, chỉ cần một ánh mắt thoáng qua hay một câu nói quan tâm cũng đủ để làm trái tim họ rung động. Vậy tại sao, khi đã ở tuổi trung niên, họ vẫn còn khao khát những mối quan hệ ngoài luồng? Hãy cùng lắng nghe chia sẻ chân thật từ 3 người từng trải qua và tìm hiểu những phân tích tâm lý về sự bối rối này.
Ảnh minh họa
1. Chị Lý (45 tuổi): Gánh nặng gia đình khiến tôi khao khát người hiểu mình
Chị Lý đang phải gánh vác nhiều trách nhiệm trong gia đình khi cả hai con đều ở tuổi nổi loạn và chồng chị thường xuyên bận rộn với công việc. Những lo toan như chăm sóc cha mẹ, theo dõi việc học của con cái và quản lý chi tiêu gia đình đã khiến chị cảm thấy kiệt sức và đôi khi nghi ngờ về cuộc sống của mình.
Trong một lần tình cờ, chị gặp một đồng nghiệp nam, người đã thấu hiểu nỗi lo âu của chị và mang đến cho chị sự khích lệ, hỗ trợ. Sự quan tâm này đã khiến chị nảy sinh tình cảm với anh. Theo các chuyên gia tâm lý, đây là một hiện tượng được gọi là "ảo giác ốc đảo", khi một người đang cảm thấy thiếu thốn tình cảm sẽ dễ dàng phóng đại những cử chỉ ấm áp từ người khác.
Chị nhận ra rằng nhu cầu tìm kiếm sự ấm áp bên ngoài thực chất là một phản ứng chống lại sự thiếu thốn trong gia đình và là cách để giải tỏa những mệt mỏi trong lòng. Tuy nhiên, chị không thực sự bước vào một mối quan hệ ngoài luồng. Thay vào đó, chị đã quyết định "đàm phán" với chồng, chia sẻ những gánh nặng mà mình đang phải chịu đựng và khuyến khích các con tham gia vào việc nhà.
Dù quá trình này không hề dễ dàng, nhưng gia đình đã bắt đầu lắng nghe và hỗ trợ chị nhiều hơn. Nhờ đó, chị Lý dần lấy lại sức sống và không còn phụ thuộc vào những cơn ấm áp từ bên ngoài. "Tôi đã nhận ra rằng mình cũng có thể lên tiếng cho chính mình, thay vì chỉ đặt hy vọng vào sự quan tâm của người khác”, chị Lý nói.
Ảnh minh họa
2. Chị Huệ (49 tuổi): Sau khi các con lớn lên, tôi chợt thấy mình trống rỗng
Chị Huệ vừa trải qua một giai đoạn chuyển mình lớn trong cuộc đời khi con gái chị vừa vào đại học và chồng bận rộn với công việc ở xa. Sau hơn 20 năm làm nội trợ toàn thời gian, chị Huệ bỗng dưng cảm thấy trống rỗng và không biết phải làm gì tiếp theo. Chị muốn tìm việc làm nhưng không tìm được vị trí phù hợp, trong khi những sở thích cá nhân lại không thể khơi dậy được hứng thú.
Cảm giác cô đơn và thiếu thốn về mặt tinh thần đã khiến chị Huệ tìm kiếm sự kết nối qua mạng xã hội, nơi chị gặp một người bạn trực tuyến có vẻ đồng cảm với chị. Cả hai chia sẻ những nỗi buồn và thất vọng, tạo nên một mối liên kết tưởng chừng như sâu sắc. Tuy nhiên, tình trạng của chị Huệ phản ánh một vấn đề phổ biến: "thiếu định vị bản thân". Khi vai trò nuôi dạy con cái hoàn thành, chị không kịp thời điều chỉnh lại bản thân.
Sự xa cách của chồng và việc con cái rời khỏi nhà khiến chị cảm thấy không còn ai cần đến mình. Khi có ai đó trên mạng thể hiện sự quan tâm, chị nhanh chóng đổ dồn tình cảm vào mối quan hệ này, như một cách để khẳng định giá trị bản thân. Đây được coi là "sự gần gũi thay thế", khi chị chuyển giao những tình cảm và sự quan tâm vốn có trong gia đình sang một người lạ.
Tuy nhiên, mối quan hệ này chỉ mang lại sự thỏa mãn tạm thời, vì người kia có thể chỉ xem chị như một người bạn trò chuyện chứ không có ý định gắn bó lâu dài. Chị Huệ đã suýt gặp mặt người bạn này, nhưng khi người đó đột ngột quay lưng, chị cảm thấy bị tổn thương sâu sắc.
Nhận ra rằng để tìm lại chính mình, chị cần phải tự xây dựng lại cuộc sống thay vì tìm kiếm sự bù đắp từ bên ngoài, chị Huệ đã đăng ký tham gia một số khóa học, bắt đầu học một nghề mới và tham gia các hoạt động như nhảy múa tại câu lạc bộ, từ đó dần dần tìm lại được bản thân. Chị Huệ chia sẻ: "Thực sự, chỉ có tôi mới có thể cứu mình. Khi tôi tìm thấy việc để làm, tôi không còn thời gian để suy nghĩ lung tung và không còn muốn tìm kiếm mối quan hệ ngoài luồng".
Ảnh minh họa
3. Chị Hạ (53 tuổi): Tôi không có gì để nói với chồng nên muốn tìm người nói chuyện
Chị Hạ là một giám đốc tài chính tại một công ty nhỏ. Hàng ngày, chị chỉ tiếp xúc với một số ít người tại nơi làm việc. Chồng chị đã nghỉ hưu, dành phần lớn thời gian cho chiếc điện thoại, dẫn đến việc hai vợ chồng gần như không có bất kỳ cuộc trò chuyện nào. "Chúng tôi hầu như không nói chuyện trong bữa ăn. Anh ấy chỉ chăm chú vào các video ngắn, còn tôi thì không muốn nói gì”, chị Hạ chia sẻ.
Cảm thấy như một người làm công trong chính ngôi nhà của mình, chị Hạ thường xuyên phải lo toan việc nhà như nấu ăn, giặt giũ và mua sắm, trong khi chồng chỉ ngồi lướt điện thoại. Một ngày nọ, khi phải đi công tác ở tỉnh khác, chị đã có cơ hội giao lưu với đồng nghiệp mới. Sự hài hước và chu đáo của người này đã mang lại cho chị cảm giác thoải mái, và từ đó, chị thường xuyên nghĩ về anh ta, thậm chí nảy sinh một chút tình cảm đặc biệt.
Theo quan điểm của nhà tâm lý học Alfred Adler, hành vi của con người thường nhằm mục đích đạt được một điều gì đó. Khi không nhận được sự quan tâm trong gia đình, chị Hạ đã chuyển hướng nhu cầu tình cảm của mình sang một người khác. Đồng nghiệp ở xa trở thành bến đỗ cảm xúc của chị, và khi một người phụ nữ trung niên gặp gỡ sự mới mẻ hay người lắng nghe, họ dễ dàng bị cuốn vào.
Trong lý thuyết trò chơi, nếu một bên trong mối quan hệ lâu ngày không nhận được sự giao tiếp và quan tâm, họ có thể tìm kiếm một bến đỗ khác, hoặc ít nhất là một người thay thế về mặt tâm lý. Chị Hạ nhận ra rằng chính sự thiếu thốn tương tác cơ bản trong hôn nhân đã khiến chị cảm mến một đồng nghiệp biết lắng nghe.
Dù đã nghĩ đến việc phát triển mối quan hệ này, chị Hạ cũng hiểu rằng chị không muốn ly hôn. Cuối cùng, chị đã quyết định thẳng thắn với chồng: "Em đã cảm thấy cô đơn trong hôn nhân rất lâu rồi. Nếu cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ trở thành người xa lạ. Nếu emthực sự làm điều gì đó sai trái, đừng trách em”.
Chồng chị đã rất sốc và bắt đầu suy nghĩ lại về cách sống của mình. Anh cố gắng trò chuyện và cùng chị nấu ăn mỗi ngày. Chị Hạ cũng quyết tâm rằng nếu chồng không thay đổi, chị sẽ chuẩn bị cho khả năng rời bỏ hoặc sống riêng. "Khi bước vào tuổi trung niên, có lẽ chúng ta không nên quá bận tâm về tình yêu, nhưng phải giữ gìn phẩm giá của bản thân”, chị Hạ khẳng định.
Ảnh minh họa
Giải mã cơn khát tình yêu trong cuộc sống hôn nhân: Khi nào là lúc cần thay đổi?
Theo quan điểm của chuyên gia tâm lý, những người phụ nữ ở độ tuổi trung niên thường rơi vào cơn khát tình yêu từ những mối quan hệ ngoài luồng không phải vì họ đánh mất đạo đức hay nhận ra tình yêu, mà chủ yếu xuất phát từ sự không hài lòng với cuộc sống hiện tại. Họ tìm kiếm một chút ánh sáng cảm xúc từ bên ngoài để lấp đầy những khoảng trống trong tâm hồn.
Tuy nhiên, nhiều người không nhận ra rằng những mối quan hệ này thường chỉ là ảo tưởng. Những người bên ngoài có vẻ hoàn hảo hơn vì họ không phải cùng nhau đối mặt với những áp lực thực tế của cuộc sống hàng ngày. Dù có cảm tình với người khác, đó chỉ là sự tạm quên những vấn đề chưa được giải quyết trong cuộc sống.
Để thực sự cứu rỗi bản thân, phụ nữ cần tìm lại quyền kiểm soát cuộc sống của chính mình. Họ có thể bắt đầu bằng cách giao tiếp với gia đình để tạo ra năng lượng mới cho tổ ấm, hoặc đơn giản là thay đổi hiện trạng bằng cách theo đuổi những sở thích cá nhân.
Nếu đang lạc lối trong những ảo tưởng về tình yêu ngoài hôn nhân, hãy tự hỏi bản thân: Bạn thực sự khao khát tình yêu hay chỉ muốn thoát khỏi thực tại? Hãy giải quyết những nỗi đau bên trong trước khi tìm kiếm hạnh phúc. Khi tâm hồn bạn trở nên đầy đủ và vững vàng, bạn sẽ không còn bị cuốn hút bởi những cám dỗ bên ngoài.