Yêu 5 năm bạn gái 3 lần bị sảy thai, người đàn ông hóa đá khi biết sự thật
Bạn gái anh giải thích rằng đúng là cô đã mang thai, nhưng đứa bé đã mất ở tháng thứ 8.
Bạn gái anh giải thích rằng đúng là cô đã mang thai, nhưng đứa bé đã mất ở tháng thứ 8.
Tôi chết lặng. Tôi tưởng mình nghe nhầm. Tôi hỏi My lặp lại hai lần, em vẫn nói nguyên câu ấy, không thay đổi một chữ. Đôi mắt em đỏ hoe, nhưng bình tĩnh đến lạ.
Tôi từng nghĩ sau ly hôn, cuộc đời mình rồi sẽ nhẹ nhõm. Nhưng không. Có những mối quan hệ, tưởng như đã cắt đứt, vậy mà chỉ cần một câu nói, một ánh mắt, một tờ giấy siêu âm lại có thể khơi lên ngàn cơn sóng trong lòng.
Vậy mà giờ đây, anh đứng đó khoe khoang như thể tôi là người thất bại nhất trên đời. Khi chủ tọa hỏi hai bên có còn điều gì muốn nói trước khi ký đơn, anh ta lại cố tình nhìn tôi, giọng lẫn chút mỉa mai.
Tôi đã ngồi sụp xuống nền nhà tắm. Tay run đến mức làm rơi que thử. Tôi thử cái thứ hai. Hai vạch. Tôi thử cái thứ ba. Hai vạch. Tôi không khóc nổi, chỉ thấy chân mình mềm như không còn xương.
Giây phút đó, tôi cảm giác như máu trong người mình đông lại. Tôi đứng sững, tay lạnh ngắt. Người đàn ông ấy chính là người đã biến tôi thành mẹ đơn thân.
Qua lời kể của hai cô gái, sự thật phũ phàng được phơi bày.
Và rồi khoảnh khắc làm tôi sụp đổ đã đến khi Tuấn vô tình cúi xuống trò chuyện với con trai lớn của lớp trưởng. Cậu ta cười, nụ cười cong cong lên một bên, má lúm nhẹ. Tôi bỗng thấy tim mình thắt lại. Vì chính nụ cười ấy… giống hệt con trai tôi.
Tôi choáng váng đến mức phải vịn vào tường. Tai tôi ù đi, mạch đập thình thịch. Anh kể, từng lời như lưỡi dao cắt vào tim tôi.
Câu chuyện mẹ chồng ở Trung Quốc nén đau chăm con dâu từ lúc mang bầu đến sau sinh gây xúc động.
Tôi nhớ rõ, Hương chính là mối tình đầu của anh. Hai người từng yêu nhau 4 năm, chia tay vì cô ấy du học. Khi cưới tôi, anh vẫn hay kể “tụi anh dừng lại nhẹ nhàng, không vướng mắc gì”. Tôi tin.
“Còn người thì cố gắng làm lụng, ngoài việc chính thì mình có thể làm việc gì bên ngoài, Hai vợ chồng cố gắng vượt qua cảnh này để nuôi con ăn học”, vợ anh A động viên chồng. Nghe vợ nói vậy, anh A cảm thấy vui và yên lòng.
Hai tháng sau, chị gọi tôi vào phòng làm việc, đưa cho tôi xem một que thử thai hai vạch. Tôi chết lặng. Chị bình thản nói: “Tôi sẽ sinh con. Nhưng em đừng lo, tôi không bắt em chịu trách nhiệm. Chỉ là, em nên biết chuyện này”.