Caramel mùa hè

Hải Linh
Chia sẻ

Món caramel ấy, dù đã mấy chục năm trôi qua, vẫn còn trong trí nhớ tôi - ngọt đắng đan xen, mềm như lòng bàn tay của bà, và gợi nhớ nhung như một đêm hè.

Nhà bà ngoại nằm trong một khu tập thể cũ. Nhà ở tầng 3, cửa hướng ra đường lớn. Bếp của bà nằm ngay lối ra vào đó. Ngày ấy, bánh ngọt với lũ trẻ là đồ xa xỉ. Thế nên món caramel đổ khuôn tròn như bánh gato mà bà ngoại làm đối với tôi là một thứ gì đó vô cùng… kỳ diệu.

Hồi đó, nhà tôi đã có lò nướng bánh. Nhưng bà thường hay làm nhất là món caramel mát lạnh và đó cũng là món mà tôi yêu thích nhất. Bà làm caramel rất ngon, tôi nhớ từng mê mẩn những ống đựng bột vani của bà, hít hà mùi thơm của chúng. Một tuần vài buổi tối, sau bữa cơm, khi chương trình thời sự vẫn đang chiếu trên chiếc tivi bé xíu, bà sẽ vào tủ lạnh, lấy ra món tráng miệng mà cả nhà đang chờ đợi.

Món caramel đổ khuôn nhôm, "khổng lồ" so với kích thước thường thấy bây giờ - được úp ngược lên đĩa. Từng dòng nước thắng đường ùa ra, phủ lên lớp vỏ bóng bẩy tạo thành một hình tròn cân đối màu cánh gián. Lúc này, nó được cắt thành nhiều miếng hình tam giác, cho ra từng chiếc đĩa nhỏ. Tôi sẽ đòi phần của mình nhiều nước đường vì tôi mê cảm giác đắng đắng hoà quyện với vị ngọt ngào ấy.

Caramel mùa hè - 1

Tôi nhớ mình luôn ăn món caramel với sự háo hức như thể đang được phát phần thưởng. Vị đắng nhẹ của đường cháy tan ra trong miệng, rồi đến cái ngọt bùi của trứng sữa, mượt mà và mát lạnh.

Caramel của bà không phải để bán, cũng chẳng phải để khoe khoang. Bà chỉ tranh thủ làm cho tôi, và có lẽ là cho cả mẹ tôi, giữa công việc bác sĩ vô cùng bận rộn. 

Rồi một ngày bà không còn làm caramel nữa. Có lẽ bởi bà đã yếu hơn, hoặc bởi ngoài kia có quá nhiều thứ tráng miệng phong phú và tôi cũng đã lớn lên, không còn năn nỉ bà làm caramel cho ăn nữa. Sau này khi bà rời cõi tạm, mẹ tôi cũng không bao giờ làm món đó. Có lẽ bởi nếu làm, mẹ sẽ nhớ bà.

Tôi từng thử làm món caramel năm xưa. Trứng sữa giờ ngon hơn, vani không còn đựng trong ống bột như trước mà là dạng nước xịn sò. Công thức cũng sẵn đấy, nhưng tôi không thể làm ra được thứ caramen mướt mịn, mát mềm như của bà. Tôi thấy thiếu - thiếu tiếng bà úp chiếc khuôn nhôm ngày xưa xuống đĩa, thiếu mâm cơm dọn vội để lấy chỗ cho món "đét xe", thiếu chiếc tivi bé xíu chập chờn nhưng cả nhà quây quần cùng xem thời sự, thiếu cái oi nóng của mùa hè không điều hòa, và thiếu bóng hình bà đứng đó, tự hào xen lẫn niềm vui chia caramel như chia sự yêu thương.

Caramel mùa hè - 2

Giờ mẹ tôi đang sống ở nhà của bà, còn tôi không còn ở đó nữa. Khu tập thể đã ngày càng cũ kỹ, rêu phong. Nhiều khi đi qua, tôi hay ngước nhìn lên ban công nhà mẹ và nhớ lại cảnh những đứa trẻ vội vã chạy về nhà giờ cơm tối, giữa tiếng ve kêu râm ran và bầu trời nhá nhem của mùa hè. Tôi cũng vội chạy, nhưng không phải để ăn cơm mà bởi nghĩ tới món tráng miệng mát lạnh trong tủ kia. Mà bà sẽ đợi mọi người về đông đủ, cùng ăn tối rồi đem ra.

Ký ức như một món ăn - không còn nóng hổi nhưng mùi vị vẫn vấn vương. Và món caramel ấy, dù đã mấy chục năm trôi qua, vẫn còn trong trí nhớ tôi - ngọt đắng đan xen, mềm như lòng bàn tay của bà, và gợi nhớ nhung như một đêm hè.

Chia sẻ

Hải Linh

Tin cùng chuyên mục

Dâu vụng, dâu khéo

Dâu vụng, dâu khéo

Vừa rồi, bác họ em trong miền Nam ra chơi, rồi ở lại nhà chồng em mấy ngày. Trước khi về, bác có gặp riêng em và bảo em thật thà, ngoan hiền nhưng mộc mạc quá. Bác để ý thấy chị dâu em thì khéo léo, giỏi ngoại giao nên hình như lấy lòng được mẹ chồng hơn em. Bác bảo em cũng nên thay đổi. Em cứ suy nghĩ mãi về lời khuyên của bác. Nhưng bảo em cười nói, nịnh nọt, “chiều lòng, đón...

Người gieo hạt lành

Người gieo hạt lành

Tôi vẫn nhớ hình ảnh cô giáo bước vào lớp một ngày đặc biệt, tà áo dài nhẹ như một cánh chim trắng lướt qua khung cửa. Ánh nắng đầu ngày khẽ nghiêng xuống, vẽ lên bảng đen một vệt sáng vàng mảnh như sợi tơ. Trong khoảnh khắc ấy, không gian bỗng trở nên ấm áp lạ thường.

Về nhà

Về nhà

Loan đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn rồi sắp xếp hành lý, bước ra khỏi ngôi nhà mà cô đã từng sống không một chút nuối tiếc. My, bạn thân của cô vỗ vai động viên: “Đúng, không cần nhìn lại, đã quyết đi thì sẽ không ân hận”.

CÓ PHẢI LY HÔN LÀ ÍCH KỶ KHÔNG, TÂM GIAO ƠI?

CÓ PHẢI LY HÔN LÀ ÍCH KỶ KHÔNG, TÂM GIAO ƠI?

Em muốn ly hôn, nhưng nghĩ đến ánh mắt của con, đến cha mẹ hai bên, em lại sợ. Sợ bị nói là người đàn bà hư hỏng. Sợ bị coi là kẻ phản bội. Sợ làm con mình tổn thương.

Hỏi mình trước lúc buông tay

Hỏi mình trước lúc buông tay

Có những cặp đôi quyết định ly hôn chóng vánh để rồi nhiều năm về sau họ nói rằng: Giá như ngày ấy họ bình tĩnh hơn. Ly hôn, nói ra thì thật dễ, nhưng thương tổn nó để lại thì rất sâu…

Khi ta 19

Khi ta 19

19 tuổi là hiện thân nguyên sơ nhất của cái "liều" mà lá số tử vi đã gọi tên. Tôi liều lĩnh đắm mình trải nghiệm các mối quan hệ xã hội phong phú, gặp gỡ và vấp ngã. Thật may, tuổi 19 đã cho tôi đi qua ánh sáng, sự sôi động để tôi không hề nuối tiếc rằng: tôi đã có một thanh xuân thật đẹp và dám thử thách bản thân mình.

Tài sản thừa kế

Tài sản thừa kế

Từ sáng thấy mẹ trở mệt, Lan Anh liền nhắn tin lên nhóm gia đình: “Anh chị định đưa bà vào viện vì bà mệt nặng hơn thường ngày. Các em về họp bàn nhé”

Làm việc nhà cho vợ

Làm việc nhà cho vợ

Thảo vừa về đến nơi thì thấy Hùng, chồng cô đang lúi húi lau nhà. Cô liền nói: “Tốt quá, anh lau nhà rồi đấy à. Em cũng định tối nay làm”.

Phụ nữ là để yêu

Phụ nữ là để yêu

Em muốn được yêu một cách trọn vẹn, không phải vừa yêu vừa run sợ mình “trượt bài thi tình cảm”. Em có nên tiếp tục kiên nhẫn, hay nên rút lui để giữ lòng tự trọng?