
Bố vợ đổ bệnh nặng, con rể cả hứa chăm sóc chu đáo nhưng lời anh nói khiến cả nhà náo loạn
Là con cả, lại đang sống gần nhà, bố chị M mong muốn vợ chồng chị sẽ là người đứng mũi chịu sào, thay ông lo hương khói tổ tiên và chăm sóc mẹ sau này.
Là con cả, lại đang sống gần nhà, bố chị M mong muốn vợ chồng chị sẽ là người đứng mũi chịu sào, thay ông lo hương khói tổ tiên và chăm sóc mẹ sau này.
Mang bầu lần hai, tôi cứ nghĩ mình đã cứng cáp, không còn dễ xúc động như lần đầu. Nhưng nào ngờ, đúng tuần con trai lớn đi trại hè, chồng lại đi công tác, để lại tôi một mình trong căn nhà quá đỗi yên tĩnh, tôi đã bật khóc vì một chuyện tưởng chừng vô lý.
Từ lúc tôi được sinh ra, tới nay đã học tới bậc THPT, lần đầu tiên tôi mới thấy bà nằm viện. Mà cũng là khi bệnh của bà đã nặng lắm...
Nếu ai hỏi tôi: “Đêm cuối trước khi ra tòa ly hôn, hai người thường làm gì?”, tôi sẽ không ngại ngần đáp: Chúng tôi... ngủ với nhau.
Tôi im lặng. Câu hỏi của mẹ như chặn ngang dòng máu nóng trong tôi.
Sau sự cố ngoài ý muốn, cả chị A và đối tác trẻ tuổi đều bàng hoàng.
Khi vừa cưới nhau được một năm, tôi mang thai. Cả nhà ai cũng vui mừng, đặc biệt là mẹ chồng. Bà gọi điện thông báo cho họ hàng, chuẩn bị từng món ăn tẩm bổ, tìm mua gối ôm bầu, rồi nhắc con trai tôi “đừng để vợ mày nó buồn, nó khóc ảnh hưởng cháu tao đấy”.
Tôi 28 tuổi, vừa kết hôn với một người đàn ông hơn mình 32 tuổi. Anh là một doanh nhân có tiếng, thành đạt, từng trải, và đã đi qua đủ những thăng trầm mà tôi còn chưa kịp hình dung.
Tôi sinh năm 1972, thuộc thế hệ 7x – thế hệ giao thời giữa cũ và mới. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ bao cấp còn nhiều thiếu thốn, nhưng cũng chính vì thế mà càng thấm thía giá trị của gia đình. Trong ký ức tuổi thơ tôi, gia đình là nơi ấm áp và đầy nền nếp. Bố mẹ tôi đều là giáo viên – những người sống mực thước, coi trọng lễ nghĩa, và luôn tin rằng việc dạy dỗ con cái...
Câu chuyện của anh Vương sau khi được chia sẻ đã nhận được sự đồng cảm lớn từ cộng đồng mạng.
Tôi từng nghĩ, sinh con là điều hạnh phúc nhất của phụ nữ. Và người ta vẫn bảo: “Phụ nữ sinh con như đi qua cửa tử, xong là trời lại sáng”. Nhưng rồi, chuyến đi thăm chị gái sau sinh khiến tôi nhận ra có khi, trời sáng thật đấy, nhưng trong nhà lại mưa giông mịt mù.
Tôi báo tin có thai vào một buổi tối cuối tuần. Không có bánh su, không có bóng bay, chỉ là một que thử thai hai vạch, đặt lên bàn ăn, khi chúng tôi đang cãi nhau vì chuyện… mẹ tôi sắp lên chơi.
Tôi lấy chồng năm 26 tuổi, sau vài tháng quen nhau qua lời giới thiệu của bác họ. Anh hơn tôi đúng… 32 tuổi.