Về nhà
Loan đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn rồi sắp xếp hành lý, bước ra khỏi ngôi nhà mà cô đã từng sống không một chút nuối tiếc. My, bạn thân của cô vỗ vai động viên: “Đúng, không cần nhìn lại, đã quyết đi thì sẽ không ân hận”.
Loan đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn rồi sắp xếp hành lý, bước ra khỏi ngôi nhà mà cô đã từng sống không một chút nuối tiếc. My, bạn thân của cô vỗ vai động viên: “Đúng, không cần nhìn lại, đã quyết đi thì sẽ không ân hận”.
19 tuổi là hiện thân nguyên sơ nhất của cái "liều" mà lá số tử vi đã gọi tên. Tôi liều lĩnh đắm mình trải nghiệm các mối quan hệ xã hội phong phú, gặp gỡ và vấp ngã. Thật may, tuổi 19 đã cho tôi đi qua ánh sáng, sự sôi động để tôi không hề nuối tiếc rằng: tôi đã có một thanh xuân thật đẹp và dám thử thách bản thân mình.
Từ sáng thấy mẹ trở mệt, Lan Anh liền nhắn tin lên nhóm gia đình: “Anh chị định đưa bà vào viện vì bà mệt nặng hơn thường ngày. Các em về họp bàn nhé”
Thảo vừa về đến nơi thì thấy Hùng, chồng cô đang lúi húi lau nhà. Cô liền nói: “Tốt quá, anh lau nhà rồi đấy à. Em cũng định tối nay làm”.
Em muốn được yêu một cách trọn vẹn, không phải vừa yêu vừa run sợ mình “trượt bài thi tình cảm”. Em có nên tiếp tục kiên nhẫn, hay nên rút lui để giữ lòng tự trọng?
Ánh trăng vẫn tròn, bánh vẫn ngọt, nhưng con người thì đổi thay. Người bạn ăn bánh cùng ta năm ngoái có thể đã đi xa. Đứa trẻ ngồi chờ mẹ năm nay, sang năm sẽ lớn thêm, không còn háo hức rước đèn nữa.
Tâm đã từng mỏi mệt khi theo đuổi đam mê trong ánh nhìn lạnh nhạt của chồng. Nhưng cuối cùng, chính cô lại là người khiến anh thay đổi.
Mai dắt con gái, đưa về phía chồng. Hai mắt rưng rưng, cô nói với anh: “Anh giúp em đưa con đi tới nơi, về tới chốn nhé”. Toản gật đầu, đưa tay vỗ vai vỗ về vợ: “Em cứ yên tâm. Hè năm sau, mình lại đón con ra chơi. Thằng Bi cũng rất thích chơi với chị”.
Tâm Giao ơi, thế nào là một người vợ thông minh?
Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Ngày hôm qua tóc mẹ còn xanh, tết thành bím tóc dày và dài đạp xe đi dạy học. Còn tôi ở nhà nhổ tóc sâu cho bố và xin tiền đi mua truyện tranh như một phần thưởng lớn lao.
“Tiền ai nấy giữ, đưa hết cho vợ hoặc chồng quản lý, hay phân chia quỹ chung - quỹ riêng?”, là câu hỏi khiến nhiều gia đình trẻ đau đầu.
23 tuổi, trong phần Sơ yếu lý lịch về bố, tôi viết: "Nhập ngũ năm 1968. Tham gia chiến dịch Tây Nguyên vào mùa Xuân năm 1975 và bị thương. Xuất ngũ năm 1979". Mỗi khi tôi hỏi bố rằng chiến tranh như thế nào, bố chỉ gói gọn trong 2 từ: "Khốc liệt".