Tôi lặng người khi thấy giao dịch chuyển khoản tiền khám thai từ chồng đến người yêu cũ

Hà Linh
Chia sẻ

Tôi nhớ rõ, Hương chính là mối tình đầu của anh. Hai người từng yêu nhau 4 năm, chia tay vì cô ấy du học. Khi cưới tôi, anh vẫn hay kể “tụi anh dừng lại nhẹ nhàng, không vướng mắc gì”. Tôi tin.

Tôi đang mang thai ở tháng thứ 6. Bụng đã nhô lên rõ, mỗi đêm con lại đạp nhè nhẹ khiến tôi thấy ấm lòng. Tôi vốn nghĩ giai đoạn này, dù mệt mỏi hay cáu gắt, chỉ cần có chồng bên cạnh thì mọi thứ đều đáng giá. Nhưng đời đúng là chẳng bao giờ hiền lành như ta mong.

Hôm đó, tôi nằm nghỉ trưa, tiện tay mở điện thoại của chồng để đặt đồ ăn. Anh đi tắm, màn hình hiện sẵn ứng dụng ngân hàng, tôi không có thói quen tò mò, nhưng con số “1.500.000 - chuyển khoản: Tiền khám thai cho em” cứ đập thẳng vào mắt. Tôi bấm vào xem chi tiết, tim như ngừng đập khi thấy dòng tên người nhận là “Hương - người cũ”.

Tôi lặng người khi thấy giao dịch chuyển khoản tiền khám thai từ chồng đến người yêu cũ - 1

Tôi nhớ rõ, Hương chính là mối tình đầu của anh. Hai người từng yêu nhau 4 năm, chia tay vì cô ấy du học. Khi cưới tôi, anh vẫn hay kể “tụi anh dừng lại nhẹ nhàng, không vướng mắc gì”. Tôi tin. Tôi tin đến mức nghĩ rằng, người phụ nữ nào trong đời chồng cũng chỉ là kỷ niệm, còn tôi mới là hiện tại.

Nhưng bây giờ, giữa lúc tôi mang trong mình đứa con đầu lòng, anh lại chuyển tiền khám thai cho người cũ. Cảm giác lúc đó không phải là ghen tuông, mà là một cú đổ sụp từ niềm tin. Tôi không nói gì. Anh bước ra từ phòng tắm, vừa lau tóc vừa cười:

- Em muốn ăn gì chiều anh mua nhé.

Tôi gật đầu, miệng khô khốc. Cả ngày hôm ấy, tôi im lặng. Con trong bụng như cảm nhận được nỗi nặng nề của mẹ, đạp yếu ớt hơn mọi khi. Tôi nắm tay lên bụng, tự hỏi: “Mẹ đang giận ai? Giận bố con, hay giận chính mình vì đã tin người quá nhiều?”.Buổi tối, tôi hỏi thẳng:

- Anh còn liên lạc với Hương à?

Anh khựng lại, rồi cố tỏ ra bình tĩnh:

- Cô ấy có chuyện. Anh chỉ giúp chút thôi, người ta đang mang thai một mình, tội nghiệp.

Tôi cười nhạt:

- Giúp mà lại chuyển tiền “khám thai”? Câu đó, anh định giải thích sao với vợ, người cũng đang mang thai đây?

Anh im lặng. Căn phòng bỗng trở nên chật chội, chỉ nghe tiếng kim đồng hồ tích tắc, và tiếng con đạp trong bụng tôi như muốn nhắc rằng, đừng để cơn giận làm hại bé. Tôi ôm bụng, quay lưng lại anh. Cả đêm ấy, tôi trằn trọc. Trong đầu không ngừng lặp lại câu hỏi: Liệu có khi nào, anh vẫn còn tình cảm với cô ấy? Hay đứa con của cô ấy… là của anh?

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm. Ánh nắng xuyên qua khe cửa, rọi vào bụng tôi đang khẽ chuyển động. Con tôi vẫn đang lớn, vẫn cần mẹ bình tĩnh. Tôi rót cho mình ly nước ấm, rồi mở máy tính, viết đơn xin nghỉ làm vài hôm. Tôi cần thời gian để tĩnh tâm.Anh gọi điện liên tục. Đến chiều, anh về. Anh nói:

- Anh xin lỗi. Hôm đó Hương gọi, nói bị chồng bỏ, đang mang thai, không có tiền khám. Anh không nghĩ em lại hiểu lầm.

- Anh có nghĩ xem em cảm thấy thế nào không? - Tôi hỏi, giọng nghẹn lại - Anh có biết người cần anh quan tâm nhất bây giờ là ai không?

Anh im, thật lâu sau mới nói:

- Anh sai rồi. Nhưng anh thề, anh chỉ thương hại, không còn gì khác.

Tôi lặng người khi thấy giao dịch chuyển khoản tiền khám thai từ chồng đến người yêu cũ - 2

Tôi nhìn vào mắt anh, cố tìm lại niềm tin cũ, thứ niềm tin mà tôi đã mang theo suốt hành trình thai nghén này. Nhưng có những vết nứt, một khi đã hình thành, không thể biến mất chỉ bằng lời xin lỗi. Những ngày sau, tôi sống chậm lại. Không còn cố gắng làm mọi thứ thật hoàn hảo nữa. Tôi dành nhiều thời gian nói chuyện với con, với chính mình. Tôi nhận ra, người phụ nữ khi mang thai dễ tổn thương nhất không phải vì những cơn ốm nghén, mà vì cảm giác bị bỏ rơi dù chỉ trong một khoảnh khắc. Một lần đi khám thai, bác sĩ hỏi:

- Chồng không đi cùng sao em?

Tôi mỉm cười:

- Dạ, hôm nay em muốn đi một mình.

Và thật lạ, tôi thấy nhẹ nhõm. Tôi nhận ra, không ai có thể khiến mình tổn thương quá lâu nếu chính mình không cho phép. Tình yêu có thể đổ vỡ, nhưng làm mẹ thì không được yếu lòng. Tôi không biết tương lai vợ chồng tôi rồi sẽ thế nào. Nhưng tôi biết, đứa bé này xứng đáng được chào đời trong yêu thương, chứ không phải giữa những nghi ngờ.

Tôi vẫn giữ tấm hình chuyển khoản hôm ấy, không phải để hận, mà để nhắc bản thân một điều: Tình yêu có thể mù quáng, nhưng làm mẹ thì phải sáng suốt.

* Bài viết được gửi từ độc giả Nguyễn Thu Trang - email thu.trang88...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn

Chia sẻ

Hà Linh

Tin cùng chuyên mục