Một chỉ vàng chạm ngưỡng 16 triệu, iPhone đời mới giá hơn 45 triệu, cốc cà phê sáng tăng thêm vài nghìn mà dường như chẳng ai thấy lạ. Giữa những con số khiến người ta chóng mặt ấy, không ít người trẻ - đặc biệt là những người vừa tốt nghiệp, cầm trên tay mức lương 10 -12 triệu - bắt đầu hoang mang: “Liệu mình có thể sống ổn ở thành phố này không?”
Cuộc sống đắt đỏ – và tâm lý "phải theo kịp"
Thành phố vốn đắt đỏ, nhưng điều khiến người ta mệt mỏi hơn cả là cảm giác phải theo kịp nhịp sống. Những buổi cà phê check-in, những bữa ăn cuối tuần, những món đồ công nghệ mới ra mắt – tất cả dường như trở thành thước đo của “sự ổn định” và “thành công”.Trong khi đó, mức lương khởi điểm của phần lớn sinh viên mới ra trường tại TP.HCM hay Hà Nội vẫn chỉ dao động từ 9–12 triệu đồng/tháng. Nếu thuê trọ 4–5 triệu, ăn uống 3 triệu, đi lại 1 triệu, phần còn lại hầu như chẳng đủ để tiết kiệm. Nhiều người đùa rằng “làm công sở chỉ đủ sống đến ngày 20 hàng tháng”, nhưng đó lại là thực tế.
Ảnh minh hoạ.
Bỏ phố về quê – hay học cách sống chậm giữa phố?
Không phải ai cũng có thể rời bỏ đô thị. Phố vẫn là nơi của cơ hội, của nghề nghiệp, của các mối quan hệ. Thế nhưng, sống giữa phố không có nghĩa là phải bị cuốn vào cuộc đua tiêu dùng. Cách “bỏ phố về quê” thực ra đôi khi không nằm ở địa lý, mà ở tư duy tiêu dùng và lối sống.Một số người trẻ bắt đầu chọn sống “vừa đủ” – thuê nhà xa trung tâm hơn để tiết kiệm, ăn cơm nhà thay vì đặt đồ ăn mỗi tối, hoặc mua điện thoại cũ thay vì chạy theo mẫu mới. Có người còn trồng vài chậu rau trên ban công, đi làm bằng xe bus, tự nấu cà phê sáng – những điều tưởng nhỏ nhưng giúp họ tìm lại cảm giác kiểm soát cuộc sống.
Cách chi tiêu hợp lý với mức lương 12 triệu
Nếu thu nhập 12 triệu/tháng, việc chia khoản chi tiêu khoa học là điều cần thiết để không kiệt sức giữa thành phố đắt đỏ. Một gợi ý có thể là:
Tiền nhà (35%) – khoảng 4–4,2 triệu đồng:Chọn ở ghép hoặc thuê phòng xa trung tâm hơn một chút, ưu tiên có bếp để tự nấu. Việc tiết kiệm 1 triệu tiền thuê mỗi tháng tương đương với một khoản tiết kiệm dài hạn đáng kể.
Ăn uống & sinh hoạt (30%) – khoảng 3,5 triệu đồng:Tập thói quen nấu ăn 3–4 ngày/tuần. Thức ăn tự nấu thường vừa rẻ hơn, vừa là cách “giải độc” cho tinh thần sau giờ làm. Cà phê hay trà sữa, hãy coi như “phần thưởng” 1–2 lần/tuần, không phải nhu cầu hàng ngày.
Đi lại (10%) – khoảng 1,2 triệu đồng: Sử dụng xe máy tiết kiệm xăng hoặc tận dụng phương tiện công cộng. Nếu công ty gần nhà, có thể đi bộ để vừa rèn sức khỏe, vừa tiết kiệm.
Tiết kiệm và quỹ khẩn cấp (15%) – khoảng 1,8 triệu đồng:Dù ít, hãy duy trì đều đặn. Một khoản dự phòng nhỏ giúp bạn không hoảng loạn khi xe hư, ốm đau hay có việc bất ngờ.
Giải trí & phát triển bản thân (10%) – khoảng 1,2 triệu đồng: Đọc sách, học kỹ năng mới, tham gia workshop nhỏ – đầu tư cho bản thân là khoản chi sinh lời nhất. Đừng quên rằng, “tài sản” lớn nhất của tuổi trẻ không phải là iPhone, mà là năng lực và tri thức.
Không dễ để sống chậm giữa một đô thị đầy áp lực. Nhưng khi ta bớt so sánh, bớt “chạy theo”, ta sẽ nhận ra rằng giá trị thật của cuộc sống không nằm ở những món đồ đắt tiền.Một căn phòng nhỏ gọn gàng, một bữa cơm tự nấu, hay một buổi tối yên tĩnh đọc sách cũng có thể đem lại cảm giác đủ đầy. Sự tối giản không có nghĩa là nghèo, mà là biết đâu là thứ thật sự quan trọng.
“Bỏ phố về quê” có thể là giấc mơ đẹp, nhưng không phải ai cũng cần làm vậy để tìm hạnh phúc. Với người trẻ, điều quan trọng hơn là học cách cân bằng giữa mưu sinh và tận hưởng, giữa thực tế và mơ ước.Giữa thành phố đắt đỏ, vẫn có những góc bình yên nếu ta biết tiết chế và chọn lối sống vừa phải. Vì sau tất cả, điều khiến ta mệt mỏi không phải là giá vàng hay giá iPhone, mà là cách ta để những con số ấy định nghĩa giá trị của mình.