Việc thấu hiểu một số nguyên tắc sẽ hỗ trợ bố mẹ trong quá trình nuôi dạy con thuận lợi hơn.
Nhiều bậc phụ huynh thường cảm thấy bất an khi con không nghe lời, kết quả học tập chưa như mong muốn, sa đà vào điện thoại…
Thực ra, giáo dục con cái cũng giống như trồng một vườn hoa, phải quan sát đất có đủ dinh dưỡng, ánh sáng phù hợp, người chăm có kiên nhẫn không. Trong nuôi dạy con cũng vậy, thay vì chỉ nhìn vào điểm số tức thời, điều quan trọng hơn là quá trình đồng hành, phương pháp đúng đắn và sự kiên trì mỗi ngày.
Khi bố mẹ thay đổi cách nhìn, chú trọng nhiều hơn vào xây nền tảng, hình thành thói quen, nuôi dưỡng phẩm chất, lúc đó trẻ sẽ trưởng thành theo cách tự nhiên và bền vững nhất.


Khi trẻ luôn “không vâng lời”, thực ra đang tìm kiếm chính mình
Việc trẻ cãi lại hay trì hoãn gần như là nỗi khó chịu của nhiều bố mẹ. Nhưng nếu nhìn ở một góc độ trưởng thành hơn, đó chính là tín hiệu cho thấy trẻ đang cố gắng bảo vệ nhu cầu, cảm xúc và giới hạn của mình. Trẻ chưa biết diễn đạt tinh tế, nên phản ứng bằng cách chống đối, đó là ngôn ngữ bản năng của các em.
Thay vì quát mắng, ép buộc hay dọa nạt, bố mẹ thử hạ thấp giọng và đặt câu hỏi đơn giản: “Con không muốn làm vì điều gì?” nhằm giúp trẻ bình tĩnh lại, dạy cách bày tỏ nhu cầu một cách có trật tự và tôn trọng.
Khi hiểu nguyên nhân thật sự, bố mẹ sẽ nhận ra:
Trẻ trì hoãn bài tập có thể vì câu hỏi vượt quá khả năng.
Trẻ cãi lại nhằm muốn được chơi thêm 10 phút.
Trẻ không làm theo ngay vì đang bị cảm xúc chi phối.
Lúc này, sự thỏa hiệp hợp lý như cho trẻ thêm thời gian, chia nhỏ nhiệm vụ, đồng hành cùng con trong 5 phút đầu sẽ mang lại kết quả lâu dài hơn nhiều so với mệnh lệnh cứng rắn.
Trong trường hợp này, việc xây dựng sự an toàn, nơi trẻ chia sẻ thật lòng và bố mẹ có thể dẫn dắt một cách hiệu quả. Đây là nền tảng giúp trẻ hình thành kỷ luật nội tại thay vì vâng lời trong sợ hãi.

Thay vì quát mắng, ép buộc hay dọa nạt, bố mẹ cởi mở trò chuyện, giao tiếp nhằm thấu hiểu con hơn.

Điểm số không phải tất cả, sự hứng thú mới là động lực
Việc quá chú trọng vào điểm số có thể khiến trẻ mất dần niềm vui học tập và xem học hành như một áp lực phải hoàn thành. Thay vì ép trẻ học thêm liên tục, tốt hơn hết là hãy dành thời gian quan sát để hiểu trẻ thực sự hứng thú với điều gì.
Nếu trẻ thích vẽ, con có thể ghi nhật ký bằng hình, biến mỗi bài học thành một bức tranh dễ nhớ. Nếu trẻ năng động, chơi thể thao giúp giải tỏa năng lượng, rèn luyện tính kiên trì, kỷ luật và khả năng vượt qua thử thách. Trẻ thích công nghệ có thể học qua video, mô phỏng, trẻ thích âm nhạc có thể ghi nhớ bài bằng giai điệu…
Khi sở thích của trẻ được đưa vào quá trình học, việc học không còn là “gánh nặng” mà trở thành điều trẻ tự nguyện theo đuổi. Niềm vui sẽ dẫn dắt sự chủ động, và sự chủ động sẽ nuôi dưỡng thành tích bền vững, đó được xem là nền tảng học tập đúng đắn nhất cho con.

Khi sở thích của trẻ được đưa vào quá trình học, việc học không còn là “gánh nặng” mà trở thành điều trẻ tự nguyện theo đuổi.

Dành thời gian chất lượng cho con
Nếu bố mẹ nhận thấy mối quan hệ với con trở nên xa cách, phần lớn bắt nguồn từ việc bố mẹ dành quá nhiều thời gian cho điện thoại, vô thức bỏ lỡ những khoảnh khắc con thực sự cần mình. Vì vậy, bố mẹ thử dành ra nửa tiếng không điện thoại mỗi ngày để cùng nấu ăn, đi dạo, đọc sách hoặc đơn giản là kể cho con nghe một câu chuyện, sẽ thấy khoảng cách giữa hai thế hệ thu hẹp lại một cách tự nhiên.
Điều quan trọng không nằm ở sự hiện diện trọn vẹn và tương tác chân thành. Khi bố mẹ đặt điện thoại xuống và dành thời gian chất lượng, trẻ sẽ cảm nhận được rằng: “Con quan trọng. Con đang được lắng nghe.”
Và khi bố mẹ cùng con học cách thấu hiểu, kết nối và đồng hành mỗi ngày, hành trình nuôi dạy dù đôi lúc đầy thử thách sẽ trở thành cơ hội để cả gia đình trưởng thành, gắn bó và xây dựng một mối quan hệ bền vững hơn theo thời gian.

Bố mẹ thử dành ra nửa tiếng không điện thoại mỗi ngày để cùng nấu ăn, đi dạo, đọc sách... nhằm tăng gắn kết trong gia đình.