“Tôi cứ nghĩ cuộc sống màu hồng, nhưng sau khi lấy chồng và ở với mẹ chồng, cuộc sống của tôi đã thay đổi một cách chóng mặt", chị B nghẹn ngào.
Chị B (27 tuổi, TPHCM) cho biết chị quen chồng trong một buổi tiệc sinh nhật bạn. Chỉ sau 3 tháng tìm hiểu, chị quyết định kết hôn. Anh hơn chị 2 tuổi. “Tôi có cảm giác anh là người điềm tĩnh, trưởng thành. Công việc ổn định, vẻ ngoài đẹp trai. Từ khi quen anh tôi rất yêu đời. Chúng tôi khá hợp nhau, nên tôi thấy tiến tới hôn nhân được, vì tuổi đó cũng kết hôn được rồi. Anh có tài chính nên sau khi kết hôn tôi có thể làm nội trợ, hỗ trợ phía sau cho anh”, chị B nói.
Đó là khởi đầu của một tình yêu đẹp. Họ đến với nhau nhanh chóng, tưởng như là định mệnh sắp đặt. Gia đình chồng cũng tỏ ra niềm nở. Đặc biệt, mẹ chồng chị B còn dành nhiều lời tốt đẹp và tặng quà cho chị, khiến chị an tâm bước vào cuộc sống mới.
Ban đầu, mẹ chồng chị B cũng rất niềm nở, thậm chí còn mua quà cho chị khi chị đến chơi nhà. Sự đón tiếp ấy khiến chị càng thêm vững tin vào lựa chọn của mình. Nhưng rồi, cuộc sống sau hôn nhân lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Trước khi lấy chồng, chị B từng phụ giúp gia đình buôn bán với công việc không ổn định. Sau khi kết hôn, theo mong muốn của mẹ chồng, chị B nghỉ việc để ở nhà làm nội trợ. Khi đó, chị vẫn tin rằng điều này là bình thường, là sự hy sinh đáng có để chăm lo cho tổ ấm. Nhưng chính từ đây, vai trò của chị dần bị bóp méo và lệch lạc.
Chị B chia sẻ câu chuyện của mình trong chương trình Người thứ 3.
Chị B kể, dù chồng chị đã gần 30 tuổi nhưng vẫn là một “công tử bột” chính hiệu. Anh được mẹ bao bọc từ nhỏ nên hoàn toàn không biết tự chăm sóc bản thân, dù kiếm tiền rất giỏi. Vì thế ngay từ những ngày đầu về làm dâu, mẹ chồng đã giao phó cho chị một nhiệm vụ rất rõ ràng: “Nhiệm vụ của con là phải chăm sóc chồng chu đáo”, nhưng những gì chị phải làm lại vượt xa khái niệm chăm sóc thông thường, khiến chị cảm thấy mình giống như một osin thay vì vai trò là người vợ, người con dâu.
Mỗi sáng, chị phải dậy sớm để chuẩn bị kem đánh răng, khăn mặt, bữa sáng cho chồng. Quần áo phải ủi sẵn từ đêm hôm trước. Sau đó chồng đi làm, chị sẽ làm một chuỗi việc nhà như dọn dẹp, chăm con, nấu ăn,... “Tôi cứ nghĩ cuộc sống màu hồng, nhưng sau khi lấy chồng và ở với mẹ chồng, cuộc sống của tôi đã thay đổi một cách chóng mặt. Tôi không nghĩ mẹ chồng lại áp đặt đến mức đấy”, chị B nghẹn ngào.
Dẫu vậy, chị B tin rằng tình yêu có thể thay đổi được chồng, và quả thật chồng chị cũng dần thay đổi, từng muốn tự mình làm một số việc cá nhân, nhưng ngay lập tức bị mẹ ngăn cản. Bà lớn tiếng với anh: “Bây giờ con lấy vợ về, con để vợ ngồi trên đầu hay gì, để lên bàn thờ à? Những việc này là của đàn bà, con không được đụng vào, nhiệm vụ của con chỉ là kiếm tiền thôi, còn lại để cho vợ làm hết”. Từ đó, chị B bắt đầu rơi vào một vòng xoáy mâu thuẫn với mẹ chồng từ điều nhỏ nhặt nhất.
2 tháng sau khi kết hôn, bố chồng chị B mất. Khi đó, mẹ chồng lấy lý do “vì nhà rộng, ngủ một mình sợ” để đòi ngủ chung với vợ chồng chị. Khi chồng đề nghị mình nằm dưới đất, bà lập tức bác bỏ vì “sợ con trai bị bệnh không đi làm được”. Và cuối cùng, người phải nằm đất là chị B, dù khi đó chị đang mang thai. Chuyện này kéo dài từ tháng thứ 2 thai kỳ cho đến tận lúc chị sinh con.
Về tài chính, chị B cũng không được cầm tiền, mọi chi tiêu trong nhà đều do mẹ chồng nắm giữ, chồng chị cũng đưa hết tiền cho mẹ quản lý. Vì thế, ăn uống phải theo ý bà. Tuy nhiên, chị B cho rằng mẹ chồng chỉ chăm lo cho con trai bà, còn chị và con nhỏ lại ăn uống vô cùng đạm bạc.
Dù uất ức nhưng chị B luôn cố gắng nhẫn nhịn, không kể cho bố mẹ ruột nghe vì không muốn họ lo lắng. Nhưng, tất cả dồn nén đã dẫn đến một cú nổ lớn.
Khi chị đề xuất được ăn riêng để chăm sóc dinh dưỡng tốt hơn cho con, mẹ chồng nổi đóa và cho rằng chị hỗn láo. Chồng chị vì tức giận đã ra tay đánh vợ, khiến chị ngã đập đầu vào góc tủ, máu chảy đầm đìa. Hoảng loạn, chị bế con chạy ra ngoài kêu cứu. Lúc đó, hàng xóm và bố mẹ ruột phải đưa chị đi cấp cứu.
Đó là lần đầu tiên chị bị chồng đánh và là giọt nước tràn ly khiến chị quyết định ly hôn. Nhưng sau đó, chồng chị tới cầu xin nên chị đã mủi lòng, cho anh cơ hội hàn gắn với điều kiện duy nhất là phải ra ngoài thuê nhà sống riêng. Anh đồng ý.
Kể từ ngày dọn ra ở riêng, chị B không gặp lại mẹ chồng. Chồng chị bắt đầu có sự thay đổi rõ rệt, anh học cách chia sẻ công việc nhà, chăm con và quan tâm đến vợ nhiều hơn. Về phía mẹ chồng, chị hy vọng một ngày nào đó bà sẽ thay đổi, có thể mở lòng với con dâu và cháu nội như cách bà từng yêu thương con trai mình.
Lắng nghe câu chuyện của chị B, Tiến sĩ Tâm lý Tô Nhi A cho rằng chồng không yêu thương chị B như chị nghĩ, bởi "tình thương là thứ tự nhiên nhất, không cần phải học". Nếu anh thật lòng thương vợ, anh sẽ biết cách nói chuyện với mẹ, sẽ không để vợ ngủ dưới đất suốt thai kỳ, không để vợ phải chăm sóc mình từ cái việc nhỏ nhặt như lấy kem đánh răng.
Không chỉ phân tích người chồng, Tiến sĩ Tô Nhi A còn khẳng định rằng người cần thay đổi nhiều hơn chính là chị B. “Bản chất vấn đề nằm ở mình. Em đâu thể phủ nhận mối quan hệ mẹ con của chồng và mẹ chồng em. Đó là mối quan hệ giữa hai mẹ con, không có mẹ thì đâu có chồng cho em. Người ta dạy con 30 năm thì con người ta mới ‘rớt’ vào tay em. Em quen được 3 tháng, em đòi người ta phải theo nếp của em, để con người ta được chăm theo một kiểu khác. Phải mẹ chồng bao dung dữ dội lắm mới không ngứa mắt. Phải là một cô con dâu có sức mạnh kim tiền rất lớn mới kèo trên được trong chuyện này. Đằng này em còn không đi làm và chỉ ở nhà, mà em lại ở nhà của bà. Chỉ từng đó thôi là em không có cửa nói chuyện với bà rồi”.
Từ góc nhìn của chuyên gia, lời khuyên đưa ra là chị B nên đi làm, tự tạo giá trị cho bản thân. Bởi trong mắt mẹ chồng, chị không có vai trò gì ngoài làm việc nhà, thì khi mất đi khả năng đó, chị sẽ trở nên “vô giá trị”. “Em bước vào gia đình nhà người ta làm dâu, em tự cho người ta một cái kết luận luôn là mình không có giá trị gì ngoài một đứa biết làm việc nhà. Vậy thì em đòi cái gì bây giờ?”, Tiến sĩ Tô Nhi A nói thẳng.
Bên cạnh đó, nữ Tiến sĩ khuyên rằng nếu muốn mẹ chồng thương mình thì chính chị B cũng phải cho bà thấy được tình yêu thương, sự quan tâm của mình dành cho mẹ chồng.