Bầu bí mệt mỏi, tôi tranh thủ về nhà nghỉ trưa thì sững sờ trước cảnh tượng trong phòng ngủ

Trang Anh
Chia sẻ

Mang bầu 6 tháng, tôi chỉ muốn về nhà chợp mắt một chút giữa trưa. Nhưng vừa bước vào phòng ngủ, tôi chết lặng... Người đàn ông tôi tin tưởng nhất đang ở đó với vẻ ngoài gần như không mảnh vải che thân.

Tôi đang mang thai tháng thứ 6, bước vào giai đoạn bụng nặng nề, đi đứng chậm chạp và chẳng mấy khi ngủ ngon trọn giấc. Mang bầu đúng mùa nóng, cơ thể tôi lúc nào cũng râm ran khó chịu, vừa phù chân vừa chuột rút về đêm, lại thêm cái cảm giác ăn gì cũng nghén ngược, nghén xuôi.

Bình thường tôi sẽ tranh thủ chợp mắt ở văn phòng vào buổi trưa. Nhưng hôm đó trời chuyển mưa, không khí âm ẩm lạnh khiến toàn thân tôi ớn lạnh, buồn nôn. Đầu óc thì quay cuồng, nhức như búa bổ. Tôi cảm thấy không ổn, nên quyết định bắt taxi về nhà nghỉ tạm một tiếng, rồi sẽ quay lại làm.

Tôi mở cửa bước vào nhà, bụng lặc lè nên vừa đi vừa phải ôm thành tường mà nhích từng bước. Trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến cái gối mềm và tiếng máy lạnh êm ái trong phòng ngủ. Tôi cũng không nhắn tin báo trước cho chồng, vì nghĩ giờ này chắc anh đang bận ở viện.

Bầu bí mệt mỏi, tôi tranh thủ về nhà nghỉ trưa thì sững sờ trước cảnh tượng trong phòng ngủ - 1

Chồng tôi, người mà tôi tưởng đang ở cách đây hàng chục cây số lại đang nằm trong phòng ngủ.

Nhưng khi vừa mở cửa phòng, tôi chết lặng. Chồng tôi, người mà tôi tưởng đang ở cách đây hàng chục cây số lại đang nằm trong phòng ngủ. Trên người anh chỉ mặc một chiếc quần lót, tóc rối bù, mồ hôi lấm tấm, tay chân vắt vẻo như thể vừa trải qua một trận vận động mệt nhoài.

Tôi đứng chết trân, tim đập dồn dập. Thai trong bụng như cũng đạp mạnh hơn. Một cơn sóng cảm xúc hỗn loạn tràn lên: Sốc, nghi ngờ, bất an… Tại sao anh lại về nhà mà không nói với tôi? Và tại sao lại ở trong tình trạng như vậy? Tôi hắng giọng. Anh giật mình mở mắt, lắp bắp:

- Em... về nhà làm gì giờ này vậy?

- Còn anh? - Tôi hỏi lại, cố giữ giọng bình tĩnh dù tim đang loạn nhịp.

Anh ngồi bật dậy, vơ vội cái áo vắt ở thành ghế:

- Anh mệt quá nên xin nghỉ làm. Tính ngủ chút rồi dậy họp online.

Tôi nhìn quanh phòng không có gì bất thường. Không mùi lạ, không vết tích của người thứ ba. Nhưng lòng tôi vẫn đầy hoài nghi. Có gì đó không ổn, hoặc là tôi đang trở nên nhạy cảm quá mức. Tôi đặt túi xuống, vào nhà vệ sinh rửa mặt. Thai đạp liên tục làm tôi càng thêm mệt. Lúc bước ra, thấy anh vẫn ngồi im trên mép giường, tôi thở dài:

- Em không phải cố tình kiểm tra anh. Em chỉ là... quá mệt. Bụng căng tức suốt từ sáng, nhức đầu, muốn ngủ một chút thôi.

Chồng tôi bước lại gần, nắm tay tôi nhẹ nhàng:

- Anh xin lỗi vì không báo em. Anh thật sự mệt, nhưng còn một chuyện anh định giữ bí mật thêm vài hôm… mà giờ chắc nói luôn.

Anh lôi từ trong ngăn kéo ra một hộp nhung nhỏ. Bên trong là một sợi dây chuyền có mặt hình trái tim, khắc chữ “Mommy” bằng nét thư pháp mềm mại.

- Anh đặt làm cho em. Tính tặng vào cuối tuần, lúc đi siêu âm 4D cùng nhau. Nhưng hôm qua chỗ làm xong gọi đến lấy sớm, nên sáng nay anh về lấy luôn. Ai ngờ ngủ quên...

Bầu bí mệt mỏi, tôi tranh thủ về nhà nghỉ trưa thì sững sờ trước cảnh tượng trong phòng ngủ - 2

Tôi sững người. Nước mắt tự dưng trào ra không kiểm soát. Hóa ra, điều tôi nghi ngờ lại là một sự chuẩn bị âm thầm đầy yêu thương. Tôi ôm bụng, vỗ nhẹ. Thai trong bụng vẫn quẫy đạp, như chia sẻ với cảm xúc hỗn độn của mẹ.

- Em xin lỗi… - Tôi thì thầm - Chắc em bầu bí nên dễ xúc động quá...

Chồng tôi kéo tôi vào lòng:

- Em đang mang cả một thế giới trong bụng, được cảm xúc là đặc quyền của em. Việc của anh là ở cạnh, để em yên tâm mà đi hết hành trình này.

Trưa hôm ấy, tôi ngủ một giấc rất sâu, lần đầu tiên sau bao đêm trằn trọc vì phù chân và suy nghĩ miên man. Lúc tỉnh dậy, chồng đã đặt một ly sữa hạt ấm bên cạnh giường, bên dưới là tờ giấy ghi: “Mommy, nghỉ ngơi thật tốt nhé”.

Tôi mỉm cười. Thai kỳ này, tôi đã từng có những lúc lo lắng đến nỗi tưởng mình đang đi một mình. Nhưng hóa ra, tình yêu đôi khi nằm ở những điều rất nhỏ như một giấc ngủ trưa không còn nặng nề vì nghi ngờ, hay một mặt dây chuyền nhỏ xíu cũng đủ để làm dịu cả một trái tim đang loay hoay làm mẹ.

* Bài viết được gửi từ độc giả T.P. - email thanhph...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn.

Chia sẻ

Trang Anh

Tin cùng chuyên mục