Sau 1 đêm say với sếp, tôi bỗng trở thành vợ của anh khi que thử thai hiện lên 2 vạch

Phương Ann
Chia sẻ

Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại rẽ sang một hướng kỳ lạ đến vậy, chỉ sau một đêm say và hai vạch đỏ hiện lên trên que thử thai.

Đêm hôm đó bắt đầu rất bình thường. Công ty tổng kết dự án, cả phòng rủ nhau đi ăn mừng. Tôi vốn không phải người giỏi uống rượu, nhưng hôm ấy lại không hiểu sao cứ nâng ly liên tục. Có lẽ vì áp lực công việc suốt nhiều tháng, có lẽ vì lần đầu tiên tôi thấy sếp mình - người đàn ông luôn lạnh lùng và nguyên tắc cười nhiều đến thế. Khi tôi nhận ra mình đã say, mọi thứ xung quanh bắt đầu chao đảo.

Tôi chỉ nhớ loáng thoáng rằng sếp đã đưa tôi về. Tôi còn cười ngốc nghếch nói cảm ơn, rồi mọi ký ức sau đó mờ đi như một cuộn phim bị cắt đoạn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi nằm trong một căn phòng lạ, chăn gối gọn gàng, mùi nước hoa nam thoang thoảng. Tôi hoảng loạn bật dậy khi nhận ra mình không còn mặc bộ đồ tối qua. Và người nằm bên cạnh tôi, đang ngủ rất say, chính là sếp.

Sau 1 đêm say với sếp, tôi bỗng trở thành vợ của anh khi que thử thai hiện lên 2 vạch - 1

Cảm giác lúc đó không phải xấu hổ, mà là sợ hãi. Tôi mặc vội quần áo, rời đi trước khi anh tỉnh dậy, đầu óc trống rỗng. Tôi tự nhủ: đó chỉ là một sai lầm. Chỉ cần cả hai coi như chưa từng xảy ra, mọi thứ sẽ ổn. Tôi né tránh anh ở công ty, giữ khoảng cách, làm việc nhiều hơn để không phải nghĩ đến đêm hôm ấy.

Nhưng cơ thể tôi thì không nghe theo lý trí. Tuần thứ ba sau đêm đó, tôi bắt đầu thấy buồn nôn vào mỗi sáng. Mùi cà phê tôi từng yêu thích bỗng trở nên khó chịu. Tôi mệt mỏi vô cớ, dễ cáu gắt, dễ bật khóc. Ban đầu tôi nghĩ mình stress, nhưng khi chu kỳ trễ hẳn, một nỗi sợ rất cụ thể dâng lên trong lòng. Tôi mua que thử thai, đứng một mình trong phòng tắm, tay run đến mức suýt làm rơi.

Hai vạch đỏ hiện lên rất nhanh. Tôi ngồi bệt xuống sàn, lưng lạnh toát. Trong đầu tôi hiện ra hàng loạt câu hỏi: Tôi phải làm gì? Tôi sẽ nói với ai? Một nhân viên mang thai với sếp của mình, trong hoàn cảnh không danh không phận, sẽ bị nhìn bằng ánh mắt nào? Tôi chưa từng nghĩ đến việc làm mẹ vào thời điểm này. Cuộc sống của tôi vốn đã đủ chật vật, giờ lại thêm một sinh linh bé nhỏ đang hình thành trong cơ thể.

Tôi mất hai ngày để lấy đủ can đảm nói chuyện với anh. Khi tôi gõ cửa phòng sếp, tim đập nhanh đến mức tưởng như anh có thể nghe thấy. Tôi nói rất khẽ, rất nhanh, như sợ chỉ cần chậm một giây thôi là mình sẽ không nói được nữa. Tôi nói về đêm hôm đó, về que thử thai, về việc tôi không hề có ý định lợi dụng hay ràng buộc. Tôi chỉ muốn anh biết, vì đứa trẻ này là sự thật.

Anh im lặng rất lâu. Tôi chưa bao giờ thấy anh trầm ngâm như vậy. Rồi anh nói một câu khiến tôi không kìm được nước mắt: “Anh xin lỗi vì đã không đủ tỉnh táo để bảo vệ em. Nếu em quyết định giữ con, anh sẽ chịu trách nhiệm, không phải vì danh tiếng hay nghĩa vụ, mà vì đó là con của anh”.

Không có lời cầu hôn lãng mạn. Không có nhẫn kim cương hay hoa hồng. Chúng tôi đăng ký kết hôn trong một buổi sáng rất yên tĩnh, khi bụng tôi còn chưa lộ rõ. Tôi trở thành vợ của sếp mình theo cách không ai ngờ tới, kể cả chính tôi.

Mang thai trong những tháng đầu không hề dễ dàng. Tôi nghén nặng, nôn đến xanh xao, người gầy rộc đi. Có những đêm tôi nằm quay mặt vào tường khóc thầm, tự hỏi liệu mình có đang đi đúng con đường hay không. Tôi sợ lời ra tiếng vào, sợ ánh mắt của đồng nghiệp, sợ cả tương lai mờ mịt phía trước. Anh không nói nhiều, nhưng luôn đưa tôi đi khám đúng lịch, ghi chú cẩn thận từng lời bác sĩ dặn, lặng lẽ đặt tay lên lưng tôi mỗi lần tôi mệt.

Sau 1 đêm say với sếp, tôi bỗng trở thành vợ của anh khi que thử thai hiện lên 2 vạch - 2

Tôi dần nhận ra, đứa trẻ trong bụng mình không phải là kết quả của một sai lầm, mà là một sự sống đang lớn lên từng ngày. Mỗi lần siêu âm, nhìn chấm nhỏ nhấp nháy trên màn hình, tim tôi lại mềm ra. Tôi bắt đầu nói chuyện với con, vuốt bụng mỗi tối, và lần đầu tiên trong đời, tôi thấy mình mạnh mẽ hơn chính mình của trước đây.

Cuộc hôn nhân của chúng tôi bắt đầu từ trách nhiệm, chứ không phải tình yêu. Nhưng trong những ngày tôi mang thai, tôi học được rằng trách nhiệm, khi đi cùng sự tử tế và tôn trọng, có thể trở thành nền tảng vững chắc hơn cả những lời hứa hẹn hoa mỹ. Anh không hoàn hảo, tôi cũng không. Nhưng chúng tôi cùng chọn cách không trốn chạy.

Giờ tôi đã bước sang tháng thứ sáu của thai kỳ. Bụng tròn lên rõ rệt, những cú đạp nhẹ của con khiến tôi vừa đau vừa hạnh phúc. Tôi không dám nói trước điều gì về tương lai, nhưng tôi biết, từ khoảnh khắc que thử thai hiện lên hai vạch, cuộc đời tôi đã sang trang. Một trang không dễ dàng, nhiều bối rối và lo sợ, nhưng cũng là trang dạy tôi hiểu rằng: người lớn có thể phạm sai lầm, nhưng điều quan trọng nhất là dám chịu trách nhiệm và bảo vệ sinh linh vô tội được sinh ra từ chính những lựa chọn của mình.

* Bài viết được gửi từ độc giả Thu Hương - email thuhuongla...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn

Chia sẻ

Phương Ann

Tin cùng chuyên mục

Những mảnh vụn nhỏ

Những mảnh vụn nhỏ

Mỗi cuối tuần, Toàn sang chơi, những mẩu chuyện nhỏ của trẻ con khiến Lan vừa bực vừa băn khoăn. Cô bắt đầu để ý hơn đến từng hành động và lời nói của các con.