Mang bầu trước cưới, đêm tân hôn tôi hoảng sợ khi chồng đột nhiên quỳ xuống

Trang Anh
Chia sẻ

Tôi chưa bao giờ nghĩ đêm tân hôn của mình lại bắt đầu bằng sự sợ hãi đến nghẹn thở.

Tôi và anh yêu nhau gần một năm thì phát hiện có thai. Tin đó đến bất ngờ, vào đúng ngày chúng tôi cãi nhau to đến mức tưởng chia tay. Tôi còn nhớ rõ cảm giác cầm que thử hai vạch mà tay run bần bật, nước mắt vừa mừng vừa sợ. Anh thì im lặng đến đáng sợ. Cả tuần sau đó, chúng tôi gần như không nói chuyện, cho đến một buổi tối anh đột ngột nói:

- Anh sẽ cưới em. Không phải vì trách nhiệm. Anh muốn làm bố đứa trẻ này, và muốn em làm vợ anh.

Nhưng nỗi lo trong tôi vẫn còn nguyên. Tôi biết gia đình anh khó tính, mẹ anh nổi tiếng khắt khe. Tôi sợ đêm tân hôn sẽ là đêm đầy xấu hổ, khi cả họ hàng nhìn thấy bụng tôi hơi nhô lên dưới lớp váy cưới.

Ngày cưới diễn ra, tôi mệt bơ phờ vì thai nghén. Lễ xong, ai cũng chúc tụng, còn tôi thì chỉ mong được nằm xuống. Nhưng điều khiến tôi thấp thỏm nhất là mẹ chồng. Suốt buổi, bà hầu như không nhìn tôi, cũng chẳng nói gì ngoài những câu xã giao. Tôi tự hỏi: "Bà có coi thường mình không? Có nghĩ mình là đứa con gái hư hỏng, chửa trước cưới không?".

Mang bầu trước cưới, đêm tân hôn tôi hoảng sợ khi chồng đột nhiên quỳ xuống - 1

Khi khách khứa về hết, tôi được đưa vào phòng tân hôn. Căn phòng được trang trí đẹp đến lạ: hoa tươi, nến thơm, và cả một chiếc nôi nhỏ đặt sát giường. Tôi ngỡ ngàng. Anh đi sau tôi, lặng lẽ đóng cửa. Tim tôi đập dồn dập. Khi tôi đang loay hoay tháo tóc, quay lại, thì bỗng chết sững: Anh đang quỳ xuống.

Tôi hoảng loạn. Hàng loạt suy nghĩ xấu ập đến: “Anh phát hiện điều gì rồi sao? Hay anh hối hận? Hay anh muốn xin lỗi vì không yêu tôi thật lòng, chỉ cưới vì trách nhiệm?”. Giọng tôi run lên:

- Anh… anh làm gì vậy?

Anh ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe. Trong tay anh cầm một chiếc lắc bạc nhỏ xíu. Anh nói chậm rãi, từng chữ như khắc vào tim tôi:

- Anh xin lỗi… Vì đã để mẹ con chịu thiệt thòi, để con ra đời mà chưa kịp chuẩn bị tốt hơn. Đây là quà tặng con. Anh hứa từ nay sẽ bảo vệ hai mẹ con, dù có chuyện gì xảy ra.

Nước mắt tôi rơi không kìm được. Mọi lo lắng, sợ hãi tan biến chỉ còn lại sự ấm áp tràn ngập. Tôi ngồi thụp xuống trước mặt anh, ôm lấy anh, nói trong tiếng nấc:

- Em cũng xin lỗi… Vì đã lo lắng quá nhiều, vì đã nghĩ anh không thương em.

Đêm đó, chúng tôi chỉ nằm cạnh nhau, tay anh đặt lên bụng tôi. Tôi kể cho anh nghe lần đầu thấy con cử động, nghe tiếng tim con đập, và cả những cơn nghén đến phát khóc. Anh lắng nghe chăm chú, lâu lâu lại mỉm cười. Chưa bao giờ tôi thấy anh dịu dàng đến vậy. Sáng hôm sau, mẹ chồng gõ cửa, mang vào một bát chè hạt sen. Bà để lên bàn, nhìn tôi, rồi hơi khựng lại:

- Mang thai vất vả, ăn đi cho mát người.

Mang bầu trước cưới, đêm tân hôn tôi hoảng sợ khi chồng đột nhiên quỳ xuống - 2

Tôi run run cảm ơn. Khi bà quay lưng đi, tôi nhìn thấy bóng lưng bà run run, như đang cố giấu đi cảm xúc. Có lẽ bà cũng đã mềm lòng hơn khi thấy tôi thực sự yêu thương con trai bà và đứa cháu trong bụng. Những tháng sau đó, bụng tôi lớn dần, đi lại khó khăn hơn. Anh thường dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, tập cho tôi thở sâu để giảm mệt mỏi. Có lần tôi ngồi khóc vì sợ sinh con đau đớn, anh chỉ ôm tôi và nói:

- Anh cũng sợ, nhưng anh sẽ ở bên em.

Mang bầu trước cưới từng là điều khiến tôi xấu hổ, thậm chí có lúc nghĩ mình làm xấu mặt gia đình anh. Nhưng giờ, mỗi lần cảm nhận con đạp nhẹ trong bụng, tôi lại mỉm cười. Con đến sớm, nhưng đã mang đến cho chúng tôi nhiều tình yêu hơn bao giờ hết.

Giờ thì tôi tin, đêm tân hôn không nhất thiết phải hoàn hảo như phim ảnh. Đêm ấy, chỉ cần có một lời cam kết chân thành, một vòng tay ấm áp, và cả niềm tin vào tương lai, thế là đủ để bắt đầu một hành trình làm vợ, làm mẹ.

* Bài viết được gửi từ độc giả Thanh Trúc - email truc.love2025...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn

Chia sẻ

Trang Anh

Tin cùng chuyên mục