Cái phúc của người già

Linh Lê
Chia sẻ

Ông nội tôi có một người bạn thân là ông Thức. Hai ông đã đi bên nhau gần trọn cuộc đời. Mối lương duyên đó bắt đầu từ khi hai ông còn là những đứa trẻ chăn trâu thò lò mũi xanh, tới khi đã lên lão...

Vợ ông Thức mất sớm, để lại cho ông 1 con trai. Vì hoàn cảnh mà ông Thức phải bôn ba kiếm tiền nuôi con, những mong con lớn lên trưởng thành. Nhưng, con của ông nghe kể lại chỉ học được ít năm rồi bỏ, sau đó sống kiểu giang hồ. Đã có lần, con ông còn kề dao vào cổ bố để đòi bố cho tiền đi ăn chơi. Còn lại, con trai ông chưa bao giờ bỏ công phụng dưỡng bố, ngay cả khi ông Thức bị ốm nặng, ngoài mấy người hàng xóm thương tình qua lại và ông tôi tới chơi, đỡ đần thì hiếm khi thấy mặt con ông.

Ông Thức chỉ có ông tôi là người bạn trí cốt. Vì vậy ông thường hay qua lại, tâm tình với ông tôi. Ông tôi biết rất rõ hoàn cảnh của ông Thức, rằng ông chỉ có một tài sản duy nhất là ngôi nhà đứng tên ông. Còn lại kiếm được bao nhiêu tiền ông đều dành cả để lo cho con. Có một chút ít tiền dưỡng già,  ông cũng đã bị con trai lấy mất. Ngoài ra, ông còn 3 chỉ vàng là kỷ vật của người vợ đã khuất để dưới đáy tủ. Chiếc nhẫn này ông không nói với ai ngoài ông tôi, vì sợ nếu con biết cũng sẽ lấy đi bán. Rồi ông chia sẻ với ông tôi, nếu con trai không tu tỉnh, ông sẽ hiến tặng ngôi nhà để làm công trình công cộng vì khối tài sản đó mà rơi vào tay một người không lương thiện thì sẽ chỉ gây thêm họa, càng làm cho cuộc đời của con ông bê bết hơn.

Mỗi lần ở nhà tôi, ông Thức vẫn thường nói là ước ao được như ông tôi vì nhà tôi không giàu nhưng con cháu ngoan ngoãn. Còn ông thì không có may mắn đấy. Tôi nghe mà ngậm ngùi thương ông.

Cái phúc của người già - 1

Ảnh minh họa

Rồi lần đó, ông Thức không may bị đột quỵ, cần mổ cấp cứu nên phải mời người có người nhà tới ký giấy đồng ý. Vì vậy mà con ông mới xuất hiện rồi về nhà, tìm các giấy tờ để hoàn tất thủ tục cho bố. Không ngờ, con ông tìm được chiếc nhẫn vàng bố giấu kín dưới đáy tủ nên rất bực tức, cho rằng, bố mình vẫn còn nhiều của chìm, của nổi. Sau đó, con ông đã tìm gặp ông tôi để hỏi chuyện. Mặc dù ông tôi nói là không biết gì, cũng như không can thiệp vào tài sản của ông Thức nhưng con ông vẫn khăng khăng nghi ngờ ông tôi đã thông đồng với bố mình để giấu giếm tài sản nhằm tiêu riêng.

Sau đó là những ngày con ông Thức ra sức ngăn cản, không cho ông tôi vào thăm bố trong bệnh viện. Khi ông Thức được ra viện, con trai ông cũng âm thầm đưa ông đi đến một nơi nào đó mà không ai biết. Ngôi nhà ông Thức ở được khóa trái. Con ông tuyên bố, chỉ khi nào ông Thức nói hết về số tài sản đang có cũng như đồng ý để lại ngôi nhà cho mình thì mới cho ông gặp lại ông tôi và mọi người.

Suốt mấy tháng nay ông tôi tìm kiếm tung tích người bạn già trong vô vọng. Đó là cũng là lấn cấn ông mang trong lòng mà chẳng thể nào gỡ bỏ được. Ông nói, lẽ nào đến khi ông Thức mất, hai ông cũng không được gặp nhau.

Chiều nay, hai ông cháu tôi ngồi nói chuyện, ông kể về hoàn cảnh của ông Thức rồi trầm ngâm bảo: Đúng là một đời người, được phúc hay mắc họa phải đợi tới cuối đời mới nói được chính xác, cháu ạ. Cái phúc của người già không phải là có nhiều tài sản mà nằm hết ở con cháu. Nếu  con cháu hiếu thảo, sống tử tế và hiểu đạo lý thì đó là cái phúc lớn nhất.

Chia sẻ

Linh Lê

Tin cùng chuyên mục

Khi con biết yêu

Khi con biết yêu

Ngày nghe tin con gái có người yêu, chị Hoa rụng rời tay chân. Trời ơi, con gái chị mới vừa bước qua tuổi 17, hãy còn ăn chưa no, lo chưa tới thì yêu đương nỗi gì. Rồi con chị còn cả một tương lai dài phía trước, nếu dính vào yêu đương thì có ngày lại ăn cơm trước kẻng, rồi thì biết đi đâu về đâu.

Tình già

Tình già

“Mẹ ơi, con xin phép đưa bố lên trông nhà cho vợ chồng con mấy bữa, khi nào ổn thỏa thì con lại để bố về với mẹ, được không ạ?”.

Caramel mùa hè

Caramel mùa hè

Món caramel ấy, dù đã mấy chục năm trôi qua, vẫn còn trong trí nhớ tôi - ngọt đắng đan xen, mềm như lòng bàn tay của bà, và gợi nhớ nhung như một đêm hè.

Tình yêu ngục tù

Tình yêu ngục tù

Chị bảo vì em gái chị yêu nhầm người nên không chỉ cô em gái bị ảnh hưởng mà còn khiến cuộc sống của gia đình chị cũng nơm nớp theo sự đe dọa của người đàn ông yêu ngông cuồng đó.

Làm vợ

Làm vợ

Từ bé được mẹ chiều chuộng, lấy chồng lại được yêu thương, Ngọc kết hôn gần một năm mà chưa từng nấu nổi một bữa cơm cho chồng. Cô tin phụ nữ hiện đại không cần bếp núc để giữ chân đàn ông. Cho đến khi mẹ chồng lên chơi vài ngày, những lời chê trách khiến cô hiểu: Yêu thương, nếu không biết giữ, rồi cũng sẽ nguội lạnh mà rời đi…

Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

Ngân xuất hiện ở phòng tư vấn với đứa con trai hơn một tuổi kháu khỉnh. Nhìn đứa bé bụ bẫm, dễ thương trong sáng như thiên thần bên người mẹ có học thức, xinh đẹp, không ai nghĩ họ lại là nạn nhân bạo lực gia đình gần hai năm nay.

Yêu sau cưới

Yêu sau cưới

Ngân và Trung cưới nhau qua mai mối khi cả hai đã bước vào độ tuổi mà gia đình không còn muốn con cái "kén cá chọn canh" nữa. Trung khi ấy 30 tuổi, là một người đàn ông thành đạt, trầm tính và chín chắn, đang làm trưởng phòng kỹ thuật tại một công ty lớn. Ngân 28 tuổi, là cô giáo tiểu học hiền lành, chu đáo, sống giản dị và có phần khép kín.

Dặm muối cho hôn nhân

Dặm muối cho hôn nhân

Mai chẳng biết hôn nhân trở nên nhạt nhẽo từ lúc nào, chỉ biết là gần đây, cô và chồng chẳng còn có sự đồng điệu. Những câu chuyện mà người nói cũng nói cho có, còn người trả lời thì trả lời cho xong...

Chọn hiếu hay tình?

Chọn hiếu hay tình?

Cha mất sớm, mẹ ở vậy nuôi tôi. Kinh tế chật vật, cuộc sống khó khăn vất vả, mẹ đã hy sinh và sống vì tôi. Vì thế ngay từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã nguyện sau này bằng bất cứ giá nào cũng sẽ sống cho mẹ nhiều hơn. Thế nhưng đến giờ phút này, tôi cảm thấy cuộc đời mình sẽ gặp nhiều bất hạnh nếu như sống đúng với tâm nguyện ấy.