Bão lũ và "phông bạt"

ANNE
Chia sẻ

Bão lũ cuốn trôi nhiều thứ, phơi bày ra cả lòng người. Chân thành hay giả dối, khó có thể nào che giấu.

Cơn bão lớn quét qua miền Bắc với bao đau thương, cuốn đi những nếp nhà, những ngôi trường và cả những mảnh đời, những em thơ... Giữa thiên tai tàn khốc, chúng ta chứng kiến sự lan tỏa của tình người, của những bàn tay sẵn sàng đưa ra giúp đỡ.

Thế nhưng, trong dòng chảy của lòng nhân ái ấy, đâu đó vẫn xuất hiện những vết loang của sự giả tạo, của những hành động chỉ để phô trương danh tiếng. Bão lũ cuốn trôi nhiều thứ, phơi bày ra cả lòng người. Chân thành hay giả dối, khó có thể nào che giấu.

Bão lũ và "phông bạt" - 1

Lòng thành hay tâm hồn "chỉnh sửa"?

Hôm qua, sự việc một cựu vận động viên thể dục dụng cụ bị nghi ngờ "phù phép" biên lai chuyển khoản từ 500.000 đồng lên thành vài trăm triệu đồng đã khiến cộng đồng mạng xôn xao. Một hành động tưởng nhỏ nhưng lại làm lung lay giá trị cốt lõi của lòng nhân ái. Bạn có lòng chuyển tiền nhưng khi bắt tay vào chỉnh sửa biên lai, tâm hồn bạn đã vấy bẩn, và niềm tin của người khác dành cho những hoạt động từ thiện chân chính cũng sẽ bị tổn thương.

Trong khi đó, những đồng tiền nhỏ bé từ các em học sinh, chỉ 10.000 - 15.000 đồng, lại khiến lòng người lay động. Những lời nhắn như: "Cháu không có nhiều tiền, đây là số dư duy nhất còn lại. Dù ít nhưng cháu cũng muốn giúp" làm cho hành động từ thiện trở nên cao quý hơn bao giờ hết. Đồng tiền tuy nhỏ, nhưng giá trị lại cao bởi sự chân thành.

Trong những ngày bão lũ, chúng ta không quên tấm lòng vàng đến từ những người bình dị. Một bác tài xế xe ba gác sẵn sàng bỏ cả tuần thu nhập để góp phần cứu trợ, hay một thầy giáo già dùng hết số tiền tiết kiệm 1 tỷ đồng của mình để giúp đỡ đồng bào… Những hành động đầy lòng trắc ẩn ấy lan tỏa tình người, khiến ta cảm nhận rõ sự ấm áp giữa nhiều khốn khó.

Trong khi đó, những hành động chỉnh sửa giao dịch chuyển tiền từ 10.000 đồng thành 100 triệu đồng, hay khoe khoang đóng góp số tiền khổng lồ trên TikTok nhưng thực tế chỉ là vài nghìn, làm gia tăng sự thất vọng. Khi lòng tốt bị lợi dụng để phục vụ cho danh tiếng, nó trở nên rẻ mạt và mất đi giá trị thực sự. Công chúng có quyền kỳ vọng cao hơn đối với những cá nhân, tổ chức có tầm ảnh hưởng. Và khi sự kỳ vọng đó bị phản bội, cảm giác hụt hẫng, thậm chí tức giận là điều không tránh khỏi.

Bão lũ và "phông bạt" - 2

Số tiền lớn và chiến lược nhỏ nhoi

Câu chuyện của một thương hiệu cà phê nổi tiếng tiếp tục đẩy cuộc tranh luận về từ thiện lên cao trào. Cụ thể, thương hiệu này quyết định trích 1.000 đồng từ mỗi ly nước bán ra trong một khoảng thời gian để ủng hộ đồng bào miền Bắc sau bão lũ. Tuy nhiên, hình thức ủng hộ này đã vấp phải phản ứng dữ dội từ dư luận. Nhiều người cho rằng việc trích một khoản tiền nhỏ như vậy từ mỗi sản phẩm bán ra trong thời điểm cấp bách là thiếu nhạy cảm và kém tinh tế.

Thực tế, ngay sau đó thương hiệu nọ đã công khai xin lỗi và thông báo đã trực tiếp quyên góp 1 tỷ đồng cho đồng bào miền Bắc. Số tiền này phần nào giúp xoa dịu làn sóng chỉ trích từ công chúng, chứng tỏ rằng họ thực sự có lòng hướng về những người dân đang gặp khó khăn. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là: Tại sao phải đến khi bị phản ứng, họ mới làm?

1 tỷ đồng quyên góp là số tiền đáng trân trọng, nhưng cách mà thương hiệu này xây dựng chiến lược marketing thông qua chương trình 1.000 đồng mỗi ly nước vẫn để lại "vệt đen" trong lòng dư luận. Điều này khiến công chúng không chỉ nhớ đến số tiền ủng hộ, mà còn cả sự kém duyên trong cách tiếp cận làm từ thiện. Trong khi có những cá nhân sẵn lòng bỏ ra cả tuần thu nhập hay tiền túi để giúp đỡ, hành động này bị một số người so sánh như một "chiến dịch kiếm tiền" từ lòng trắc ẩn của người tiêu dùng.

Sự lạc lõng của những thùng mì

Câu chuyện nữ ca sĩ nọ dẫn đồng nghiệp đi từ thiện giữa lòng Hà Nội, nơi mà nước lũ không thực sự gây ra ảnh hưởng đáng kể đến cuộc sống của người dân, đã thu hút nhiều bình luận trái chiều. Người dân nơi đó vẫn đang sống cuộc sống bình thường dù lội nước đến bắp chân. Thậm chí, dân mạng còn đùa rằng họ "sáng đi đá bát phở, về lại được dúi thùng mì".

Cộng đồng mạng cho rằng, sự hỗ trợ chỉ thực sự có ý nghĩa khi đến đúng nơi và đúng thời điểm. Một khu vực dù có ngập nước, nhưng người dân vẫn có thể tự xoay sở và không gặp khó khăn gì lớn, thì việc cứu trợ không mang lại tác động tích cực. Ngược lại, những vùng xa xôi, nơi cuộc sống của người dân thực sự bị đe dọa bởi thiên tai, lại cần hơn cả những sự giúp đỡ kịp thời và thiết thực. Nhìn thùng mì tôm nơi phố thị, tôi chợt nhớ tới đoạn clip chị vùng cao cầm trên tay 3 chiếc bánh được phát mà khóc vì chỉ ăn được 1 ngày. Thứ chị cần là gạo, là mì tôm… mà người ta đem đi nơi khác mất rồi.

Bão lũ và "phông bạt" - 3

Từ thiện không sai, nhưng phải đặt vào hoàn cảnh hợp lý. Điều này không chỉ bảo vệ uy tín cho người làm từ thiện, mà còn đảm bảo những người đang thực sự cần giúp đỡ nhận được sự hỗ trợ cần thiết. Khi công chúng nhìn thấy việc làm từ thiện được thực hiện một cách thiếu suy nghĩ hoặc chỉ để tạo dựng hình ảnh, họ có quyền cảm thấy bất bình.

Từ những câu chuyện trên, chúng ta nhận ra rằng từ thiện không chỉ là một hành động đẹp, mà còn cần sự chân thành và nhạy cảm. Mỗi đóng góp, dù là nhỏ, đều cần phải xuất phát từ trái tim và được thực hiện đúng thời điểm. Trong khi những người dân khốn khó đang cần sự giúp đỡ khẩn cấp, việc sử dụng từ thiện như một công cụ marketing chỉ làm tổn thương lòng tin của cộng đồng.

Một đồng, một nghìn đồng cũng quý, song cách chúng ta trao đi nó quan trọng hơn. Một chiếc áo ấm, một bữa cơm, hay thậm chí là một lời động viên đúng lúc có thể làm thay đổi cả cuộc sống của một con người. Ngược lại, những hành động từ thiện vì danh tiếng, vì hình ảnh, chỉ khiến lòng người thêm thất vọng. Và khi cộng đồng mạng đồng lòng lên tiếng chỉ trích, đó không chỉ là sự phẫn nộ nhất thời, mà là lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta: Hãy cho đi với tấm lòng chân thành, hãy thấu hiểu nỗi đau của những người khốn khó.

Những cơn mưa nặng hạt rồi sẽ qua, khi nước lũ rút đi, cuộc sống sẽ dần trở lại bình thường. Nhưng những câu chuyện về lòng người sẽ còn mãi in đậm trong trí nhớ của mỗi chúng ta. Những ai trao đi với lòng chân thành, dù chỉ là một đồng hay một lời động viên, sẽ luôn được ghi nhớ và trân trọng. Còn những hành động phô trương, giả tạo, chỉ để "đánh bóng" bản thân, mãi về sau cũng chưa thể xoá nhoà.

Từ thiện là một hành động đẹp, nhưng chỉ khi xuất phát từ trái tim, nó mới thực sự mang lại hơi ấm, giúp con người xoa dịu những vết thương. Giữa những mất mát và đau thương, chúng ta cần hơn bao giờ hết sự chân thành. Để sau mỗi cơn bão, trời lại sáng, và lòng người vẫn ấm áp giữa những biến động của cuộc đời, chứ không phải những hoài nghi...

Chia sẻ

ANNE

Tin cùng chuyên mục

Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.

Ngày hôm qua

Ngày hôm qua

Ngày hôm qua tóc mẹ còn xanh, tết thành bím tóc dày và dài đạp xe đi dạy học. Còn tôi ở nhà nhổ tóc sâu cho bố và xin tiền đi mua truyện tranh như một phần thưởng lớn lao.

Cái giá của bình yên và tự do

Cái giá của bình yên và tự do

23 tuổi, trong phần Sơ yếu lý lịch về bố, tôi viết: "Nhập ngũ năm 1968. Tham gia chiến dịch Tây Nguyên vào mùa Xuân năm 1975 và bị thương. Xuất ngũ năm 1979". Mỗi khi tôi hỏi bố rằng chiến tranh như thế nào, bố chỉ gói gọn trong 2 từ: "Khốc liệt".

Duyên muộn

Duyên muộn

Tin Xuân... sắp lấy chồng được bạn bè cô bàn tán rộn rã. Ai cũng mừng cho Xuân thoát ế, nhưng cũng băn khoăn liệu câu chuyện tình yêu đó có thật không... Ở tuổi này rồi, nếu lại bị thất tình thì tội Xuân lắm.

Tâm Giao trò chuyện

Tâm Giao trò chuyện

Chán cảnh... ở rể: Sau khi kết hôn, em ở rể vì vợ chồng điều kiện kinh tế còn eo hẹp, chưa có điều kiện mua nhà riêng. Em cũng nghĩ rằng nhà nào cũng là nhà, dù bố mẹ vợ hay bố mẹ mình thì đều là bố mẹ. Tuy nhiên, sau một thời gian sống, em thấy rất bí bách. Lúc nào em cũng phải khép mình, sống nền nếp, nếu có muốn đi sớm về muộn, bù khú với bạn bè một chút cũng phải...

Làm mới những gì đã cũ

Làm mới những gì đã cũ

“Lam à, anh định lát cái sàn nhà, tiện thể vôi ve lại tường. Nhà cửa ở lâu cũng cũ nát cả rồi”, hôm đó, Thản e dè thổ lộ với vợ.

Tâm Giao trò chuyện

Tâm Giao trò chuyện

Bạn trai em là người nặng tình. Bằng chứng là khi yêu em nhưng anh ấy hình như vẫn lưu luyến với người yêu cũ.

Món quà của mẹ

Món quà của mẹ

Ngày em nhận lời yêu anh, các bạn em hỏi: “Cậu nghĩ kỹ chưa? Yêu chàng là khổ đấy nhé”. Là bởi vì, anh là trai tỉnh lẻ, một mình lên thành phố lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Nơi em đến chơi với anh là gian trọ nhỏ, nằm trong khu của những lao động nghèo.

Nỗi lo con lấy vợ tây

Nỗi lo con lấy vợ tây

Từ ngày biết tin con trai du học bên Anh đang yêu cô gái người bản xứ, ông bà lòng dạ bồn chồn. Nhìn trên mạng xã hội, chúng đăng hình ôm nhau thắm thiết thế kia thì chắc hẳn đã yêu sâu nặng lắm rồi. Nỗi lo lắng của ông bà về chuyện con trai trưởng “mất gốc” với công việc thờ cúng tổ tiên có vẻ như đang thành hiện thực.