Mang bầu và sinh con một mình, tháng nào tôi cũng nhận được một khoản tiền từ người bí mật

Khánh Mây
Chia sẻ

Tôi vẫn nhớ như in cái đêm tôi cầm trên tay que thử thai hai vạch đỏ chót. Tim tôi như ngừng đập. Tôi không khóc. Tôi chỉ thấy tay mình run rẩy, chân bủn rủn, còn tai thì ù đi vì đủ thứ âm thanh trong đầu va vào nhau.

Hồi ấy tôi 25 tuổi, mới đi làm được 2 năm, lương ba cọc ba đồng, vẫn đang thuê nhà trọ cùng bạn thân. Người yêu tôi, giờ phải gọi là người cũ, lớn hơn tôi 7 tuổi, làm trưởng phòng một công ty xây dựng. Anh không hứa hẹn cưới xin, nhưng vẫn thề non hẹn biển rằng anh yêu tôi, anh sẽ sắp xếp, anh sẽ lo được cho hai đứa.

Vậy mà, khi tôi nói “Em có thai rồi”, anh im lặng. Im lặng đến mức tôi có thể nghe rõ tiếng tim mình đập. Anh lẳng lặng mặc áo, lấy điện thoại, rồi nói đúng một câu: “Anh cần thời gian”. Tôi đã ngu ngốc chờ anh “cần thời gian” đúng 2 tuần. Rồi tôi nhắn tin. Gọi điện. Không trả lời. Không bắt máy. Tôi hiểu rồi. Đứa bé trong bụng tôi chỉ có tôi là duy nhất.

Quãng thời gian bầu bí một mình là những ngày dài tôi không bao giờ quên được. Lúc đó tôi vẫn đi làm bình thường, bụng còn nhỏ nên cũng không ai để ý. Tôi tằn tiện từng đồng. Tôi không dám ăn hàng quán sang, sợ tốn kém. Tôi đọc tất cả mọi thứ trên mạng về dinh dưỡng cho bà bầu, rồi tự tay nấu cháo, luộc rau, uống sữa bầu mỗi tối.

Mang bầu và sinh con một mình, tháng nào tôi cũng nhận được một khoản tiền từ người bí mật - 1

Mỗi đêm nằm co ro trong phòng trọ, bụng bắt đầu lùm lùm dưới lớp chăn, tôi thường đưa tay xoa lên và thì thầm: “Con đừng sợ, mẹ sẽ bảo vệ con”. Rồi chuyện lạ bắt đầu từ tháng thứ 4 của thai kỳ. Một hôm, tôi ra cây ATM rút tiền trả tiền trọ thì thấy tài khoản báo cộng thêm 5 triệu. Tôi ngạc nhiên, vì tôi chưa bao giờ có số tiền “rơi” từ trên trời xuống. Gọi ngân hàng thì họ chỉ bảo: “Chuyển khoản từ tài khoản không hiển thị thông tin người gửi”.

Tháng sau, lại 5 triệu. Tháng sau nữa, vẫn vậy. Tôi sợ. Thật sự sợ. Tôi nhắn tin hỏi bạn bè, hỏi đồng nghiệp cũ, hỏi cả anh - người đã biến mất. Không ai trả lời. Tôi định chuyển lại nhưng không có số tài khoản để chuyển. Kể cũng lạ, 5 triệu đó mỗi tháng, với một cô gái đang mang bầu, lại là cứu cánh. Tôi dùng để khám thai, mua thuốc bổ, mua sữa, thi thoảng tự thưởng cho mình bát phở bò nóng hổi sau nhiều đêm chỉ ăn cơm chan canh. Tôi biết ơn, nhưng cũng sợ, vì chẳng biết ai đứng sau.

Tôi sinh con trai vào một buổi sáng đầu mùa đông. Bụng đau thắt, tôi tự gọi taxi, tự mang theo túi đồ, tự ký giấy nhập viện. Đến lúc nằm trên bàn sinh, tôi gần như kiệt sức. Nhưng khoảnh khắc nghe tiếng con khóc, tôi òa khóc như chưa bao giờ được khóc. Tôi làm mẹ, một mình. Những đêm đầu tiên ở cữ, tôi bơ phờ với tã sữa, nước mắt. Thằng bé hay khóc dạ đề, tôi bế nó trên tay đi loanh quanh trong căn phòng trọ 20 mét vuông, vai tôi đau mỏi nhưng tôi không dám đặt nó xuống vì sợ con giật mình. Khoản tiền bí mật vẫn đều đặn rơi vào tài khoản tôi, đúng ngày 15 hàng tháng. Tôi vẫn không biết là ai.

Con trai tôi được 1 tuổi. Một hôm, chủ trọ gõ cửa, nói tôi xuống ký giấy tờ vì tôi sắp hết hạn thuê. Tôi dắt con xuống. Bác chủ trọ nói: “Tháng trước có người đóng trước cho con bé 1 năm tiền phòng rồi. Người ta còn dặn nếu nó chuyển đi thì đưa lại số dư”.

Tôi sững sờ. Tôi hỏi ai đóng. Bác chỉ lắc đầu: “Họ không cho nói”. Khoản tiền ấy, tiền phòng, tiền sữa, thậm chí gần đây còn có thêm tiền gửi ở trường mầm non. Tôi bắt đầu sợ. Tôi sợ mình đang bị ai đó theo dõi. Nhưng tôi cũng không thể chối bỏ, nếu không có số tiền ấy, có lẽ tôi đã gục ngã khi con còn đỏ hỏn.

Cho đến khi con trai tôi tròn 3 tuổi. Một hôm tan làm về, tôi thấy trước cửa phòng trọ có một người phụ nữ đứng chờ. Trông chị gọn gàng, áo sơ mi, tóc kẹp gọn, tầm hơn 40 tuổi. Chị nhìn con trai tôi rất lâu. Ánh mắt ấy không phải của người xa lạ. Chị nhẹ nhàng nói:

- Em là mẹ thằng bé?

Mang bầu và sinh con một mình, tháng nào tôi cũng nhận được một khoản tiền từ người bí mật - 2

Tôi gật đầu, tim đập mạnh. Chị chìa ra một tập giấy. Là giấy chuyển tiền. Hóa ra, suốt ba năm qua, người chuyển khoản là chị - vợ của anh. Chị ngồi xuống, tay vuốt tóc con tôi, giọng nghẹn lại:

- Lúc em mang thai, chị đã biết. Chị không trách em. Chị chỉ không muốn đứa trẻ vô tội chịu thiệt. Nó có thể không cần bố, nhưng không thể thiếu tiền để lớn lên.

Tôi im lặng. Tôi không thể ngờ suốt chừng ấy năm, người giúp đỡ mẹ con tôi lại chính là người mà tôi sợ phải đối mặt nhất. Hôm ấy, chị đứng dậy, dúi vào tay tôi một phong bì:

- Lần cuối. Từ giờ chị tin em có thể tự lo cho nó. Coi như một lời tiễn biệt. Sống cho đàng hoàng, nuôi nó đàng hoàng. Đừng để nó lặp lại sai lầm của người lớn.

Rồi chị quay lưng bước đi. Trời hôm ấy đổ mưa, nhưng tôi không còn run rẩy như đêm cầm que thử thai ba năm trước. Tôi bế con vào lòng, thầm cảm ơn người phụ nữ đã lặng lẽ thương con tôi như con của chính chị.

Đôi khi, ơn nghĩa cũng đến từ nơi ta chẳng bao giờ ngờ tới.

* Bài viết được gửi từ độc giả Lê Ngọc Phương - email ngocphuong.03...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn

Chia sẻ

Khánh Mây

Tin cùng chuyên mục

Chồng mê “tình ảo” mất “tình thật”

Chồng mê “tình ảo” mất “tình thật”

Từ chỗ thỉnh thoảng mỗi tối lên mạng tiêu khiển sau một ngày làm việc căng thẳng, bây giờ chồng cô nghiện “người tình ảo” không dứt ra nổi. Bất lực và cảm thấy bị xúc phạm, cô đã đẩy cuộc hôn nhân của mình rơi vào vực thẳm.

Biết chồng qua lại với phú bà hơn mẹ 3 tuổi, vợ đắn đo có nên im lặng để nhận 40 triệu/tháng

Biết chồng qua lại với phú bà hơn mẹ 3 tuổi, vợ đắn đo có nên im lặng để nhận 40 triệu/tháng

Một người phụ nữ ở Hà Nam phát hiện chồng mình có mối quan hệ tình cảm với một phụ nữ lớn tuổi, giàu có. Trớ trêu thay, người chồng khẳng định bản thân không có tình cảm mà chỉ ở bên người kia vì tiền. Câu chuyện khiến chị rơi vào khủng hoảng tâm lý khi phải lựa chọn giữa danh dự và cuộc sống gia đình.