Đêm trước ngày cưới, tôi nằm trên giường, mắt nhìn lên trần nhà nhưng tâm trí cứ miên man với đủ loại cảm xúc. Chỉ vài tiếng nữa thôi, tôi sẽ chính thức trở thành vợ của anh, một người đàn ông hơn tôi gần 2 con giáp.
Nhiều người bàn tán rằng tôi đã "gài bẫy" anh bằng đứa con trong bụng, cho rằng một cô gái trẻ như tôi chấp nhận lấy người đàn ông U50 chắc hẳn không ngoài mục đích nhắm vào khối tài sản của anh. Nhưng họ không biết rằng tình yêu của chúng tôi là thật, và tôi chưa từng hối hận về quyết định này.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra suôn sẻ trong sự chúc phúc của người thân, nhưng tôi vẫn cảm nhận đâu đó ánh mắt tò mò của những người ngoài cuộc. Không sao cả, quan trọng nhất là tôi và anh đều tin vào tình yêu này.
Đêm tân hôn, tôi bước vào phòng với tâm trạng vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Nhìn người đàn ông của mình, tôi càng chắc chắn rằng mình đã chọn đúng. Anh không còn trẻ, nhưng sự từng trải và chín chắn của anh lại là điều khiến tôi cảm thấy an toàn.
Đêm tân hôn, tôi bước vào phòng với tâm trạng vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Khi chuẩn bị đi ngủ, tôi kéo nhẹ chăn lên, nhưng ngay lập tức cảm nhận được một thứ gì đó cộm cộm bên dưới. Một cơn tò mò bất chợt xâm chiếm lấy tôi, tim chợt khựng lại. Trong thoáng chốc, bao suy nghĩ lướt qua đầu – liệu đó có phải một món quà anh chuẩn bị cho tôi? Hay có điều gì đó bất ngờ mà anh muốn giấu đến phút cuối?
Tôi chậm rãi mở lớp chăn ra, bàn tay khẽ run vì sự hồi hộp không tên. Nhưng khi nhìn thấy một xấp tiền dày được đặt ngay ngắn, tôi sững sờ, tim như chùng xuống một nhịp. Mắt tôi mở to, không tin vào những gì mình vừa thấy.
Chưa kịp phản ứng, anh đã mỉm cười, giọng trầm ấm vang lên trong không gian tĩnh lặng: "Anh đã rút tiền tiết kiệm khoảng 1 tỷ để em yên tâm dưỡng thai đến ngày sinh con, anh muốn em không phải lo lắng bất cứ điều gì”.
Tôi sững người trong giây lát, rồi bất giác bật cười. Cái cách anh thể hiện tình yêu thật đơn giản nhưng chân thành đến lạ.
Không phải những lời hứa hẹn hoa mỹ, không phải những món quà xa xỉ, mà là một người đàn ông lo lắng từng chút một cho vợ con mình. Anh không muốn tôi phải suy nghĩ hay chật vật lo toan, vì anh biết trách nhiệm của một người chồng, một người cha là gì.
Nhiều người nói rằng cưới một người đàn ông U50 sẽ có khoảng cách thế hệ, sẽ khó hòa hợp. Nhưng với tôi, khoảng cách tuổi tác không quan trọng bằng việc anh hiểu tôi, yêu tôi và sẵn sàng gánh vác trách nhiệm gia đình.
Khi tôi nghén đến mức chẳng muốn ăn gì, anh kiên nhẫn tìm hiểu từng món ăn phù hợp với bà bầu. Khi tôi giận hờn vô cớ vì thay đổi hormone, anh chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh, nắm tay tôi và nói: "Em muốn khóc thì cứ khóc đi, anh ở đây”. Khi tôi lo lắng về việc sinh con, anh đã lặng lẽ chuẩn bị tất cả từ chi phí bệnh viện, bác sĩ đến việc ai sẽ chăm sóc tôi sau sinh.
Tôi ôm anh thật chặt, nghẹn ngào nói:
"Em không cần tiền đâu, chỉ cần có anh bên cạnh là đủ rồi”.
Anh khẽ cười, vuốt nhẹ mái tóc tôi:
"Tiền là để lo cho em và con, nhưng tình yêu của anh thì mãi mãi dành cho em".
Đêm ấy, tôi ngủ ngon trong vòng tay anh, biết rằng cuộc đời mình đã đặt cược đúng. Người đàn ông tôi chọn không chỉ là chồng, mà còn là bến đỗ bình yên cho cả cuộc đời.
Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: hang…@gmail.com
* Mẹ bầu có tâm sự có thể chia sẻ với chúng tôi qua email: bandoc@eva.vn