Tiếng gõ cửa dồn dập, vội vã như có chuyện rất khẩn. Tôi bỗng thấy tim mình đập nhanh, một tay ôm bụng, tay kia nắm chặt mép chăn.
Mang thai đến tháng thứ 8, tôi tưởng như mình đã quen với những đêm trằn trọc, những cơn co thắt nhẹ ở bụng dưới và tiếng thở đều của chồng bên cạnh. Nhưng đêm hôm ấy, mọi thứ trong cuộc sống bình yên của tôi bị xáo trộn chỉ bởi ba tiếng gõ cửa vang lên giữa tĩnh lặng.
Tôi chợt tỉnh giấc. Căn nhà nhỏ nằm ven ngoại ô tối om, chỉ còn ánh đèn ngủ vàng dịu. Hùng chồng tôi cũng choàng dậy, vẻ mặt còn vương cơn buồn ngủ. Ngoài hiên, mưa lất phất rơi, gió thổi ràn rạt. Tiếng gõ cửa dồn dập, vội vã như có chuyện rất khẩn. Tôi bỗng thấy tim mình đập nhanh, một tay ôm bụng, tay kia nắm chặt mép chăn.
“Giờ này ai lại đến?”, Hùng lẩm bẩm rồi bước ra. Tôi ngồi dậy theo, linh cảm mách bảo điều gì đó sắp xảy ra. Cánh cửa vừa mở, gió đêm ùa vào lạnh buốt. Đứng trước hiên là một người đàn ông lạ, dáng gầy, chiếc áo khoác sũng nước mưa, khuôn mặt ẩn sau chiếc mũ lưỡi trai. Ánh đèn vàng từ trong nhà hắt ra chỉ đủ nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của ông.
Ông đưa cho chồng tôi một phong bì dày, giọng khàn khàn: “Xin chuyển cho chị Lan. Đây là… món nợ ân tình của gia đình tôi. Chỉ cần nhận, không cần trả lời”. Nói xong, ông cúi đầu, quay lưng đi vội. Hùng gọi với theo nhưng người ấy đã biến mất vào màn mưa.
Tôi khựng lại. Một cơn đau nhẹ ở lưng dưới khiến tôi phải dựa vào tường. Hùng đóng cửa, đặt phong bì lên bàn. Chúng tôi nhìn nhau, ánh mắt đầy câu hỏi. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá lạ. Tay run run, tôi mở phong bì. Bên trong là xấp tiền được gói cẩn thận và một tờ giấy gấp nhỏ. Khi nhìn dòng chữ trên đó, mắt tôi mờ đi vì nước mắt: “Đây là số tiền ba mẹ tôi gửi trả, cảm ơn chị đã từng cứu giúp gia đình tôi ngày xưa. Mong mẹ tròn con vuông. Ký tên: Con của người phụ nữ bên đường năm ấy”.
Tôi bàng hoàng. Kí ức xa xăm trỗi dậy. Cách đây 5 năm, trước khi cưới Hùng, tôi từng đi công tác vùng cao. Một lần về quê bằng xe khách đêm, tôi bắt gặp một vụ tai nạn nhỏ, một người phụ nữ bị ngất vì kiệt sức và đói. Tôi đưa chị về trạm y tế, bỏ tiền túi thanh toán viện phí và chỉ kịp để lại tên, không số điện thoại. Sau đó, tôi về thành phố, công việc cuốn đi, chưa từng gặp lại.
Hóa ra… họ đã tìm đến tôi bằng cách nào đó. Và họ biết tôi đang mang thai, biết cả địa chỉ nhà. Tôi rưng rưng không phải vì số tiền trong phong bì, mà vì sự tử tế lặng lẽ, vòng tròn nhân ái mà tôi vô tình gieo đã nở hoa trong lúc không ngờ nhất. Hùng nắm tay tôi, ánh mắt dịu dàng: “Em thấy không, những điều tốt em làm đều trở lại với em. Không phải bằng vật chất mà là sự bình an, là tình người”. Tôi tựa đầu vào vai chồng, nghe tim mình đập đều, cảm nhận đứa bé trong bụng khẽ đạp như cũng đồng tình.
Đêm ấy, tôi trằn trọc nhưng không phải vì lo lắng, mà vì xúc động. Tôi nhớ những tháng ngày mang bầu đầy vất vả: cơn ốm nghén hành hạ, những lần đi khám thai chờ đợi căng thẳng, áp lực tài chính khi chỉ còn vài tuần nữa là đến ngày sinh. Nhiều lúc, tôi từng lo sợ tương lai con mình sẽ thiếu thốn, tôi sợ mình không đủ tốt, không đủ kiên nhẫn. Nhưng bây giờ, tôi nhận ra điều quý giá nhất tôi có thể trao cho con chính là bài học về lòng nhân ái.
Sáng hôm sau, nắng nhẹ tràn vào nhà. Hùng pha cho tôi cốc sữa ấm. Chúng tôi không ai bàn về chuyện tìm lại người đàn ông đêm qua. Tôi chỉ lặng lẽ đặt phong bì lên bàn thờ thắp nén nhang cho ba mẹ, thầm cảm ơn vì đã dạy tôi biết thương người từ thuở nhỏ.
Những ngày sau đó, thai kỳ của tôi tiếp tục bình yên. Mỗi khi con đạp, tôi lại đặt tay lên bụng thì thầm: “Con à, ngoài kia có nhiều người tốt lắm. Con hãy tin rằng điều thiện con làm sẽ luôn được đáp lại, dù sớm hay muộn”. Đó chính là món quà tôi muốn để lại cho con, hơn bất cứ số tiền hay tài sản nào.
Giờ đây, khi ôm con trong tay, tôi càng thấm thía: Mang bầu không chỉ là hành trình nuôi dưỡng một sinh linh mà còn là hành trình nuôi dưỡng tâm hồn mình. Tôi tin, nếu mỗi chúng ta gieo một hạt giống thiện lành, thì đến một ngày, trong khoảnh khắc tưởng chừng cô độc nhất, những hạt giống ấy sẽ nở hoa, soi sáng cả chặng đường phía trước.
* Bài viết được gửi từ độc giả Minh Châu - email minchau84...@gmail.com. Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ, xin gửi về bandoc@eva.vn