Một ngày có nội

Thái Anh
Chia sẻ

Cứ vào cuối tuần, rất đều đặn, bà nội lại bắt xe lên nhà tôi chơi. Nhà tôi và nhà bà ở cách nhau quãng tầm hơn 10km, bà đi qua 2 tuyến xe buýt và đi bộ độ 10 phút là tới.

Bố tôi nói: “Thôi để cuối tuần chúng con đưa các cháu về chơi với bà, bà đỡ phải đi lại cho mệt”.

Thì bà tôi trả lời: “Để bà đi, bà muốn xem các cháu ăn ở thế nào chứ”.

Và thế là, lần nào đi cùng bà tới nhà tôi cũng là một túi quà rất to. Đó là mớ rau tập tàng bà hái trong vườn. Là hai chục trứng gà nhà đẻ mà bà gom cả tuần (chứ bà không ăn quả nào). Là mấy quả xoài đầu mùa. Là túi nhót xanh để mẹ nấu canh chua nhót.

Chưa hết, ra nhà con chơi thôi chứ bà không chịu làm khách bao giờ. Bà thường giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, cùng chúng tôi sắp xếp lại sách vở trên giá. Bà bảo: “Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm” các cháu ạ. Thấy cái áo đồng phục của tôi bị đứt khuy mà mẹ thì bận chưa kịp đơm lại, bà sẽ lấy chỉ rồi đơm cúc cẩn thận. Lên sân thượng thăm mấy cái cây, bà kêu: “Bố mẹ các cháu chắc ít khi lên đây phải không, đất khô hết rồi này”. Rồi bà sẽ lấy nước tưới tắm, còn tỉ mỉ ngồi bắt sâu, dựng lại cây nào đổ. Chẳng thế mà chúng tôi gọi đùa là “cây nhà cháu trồng nhưng do bà nội chăm”.

Một ngày có nội - 1

Ảnh minh họa

Một lần, bà phát hiện ra tôi bị nổi mẩn. Tiện thể trong túi rau bà xách từ nhà đến có một nắm lá diếp cá. Thế là bà đi xay, ép nước cho tôi uống. Bà bảo uống lá diếp cá mát, người sẽ không bị rôm sảy nữa. Lúc về, bà còn dặn đi dặn lại mẹ: “Con nhớ xay diếp tanh cho cháu uống hàng ngày. Nhà mình có nhiều diếp lắm, cuối tuần bà lại mang thêm cho”. Sau đó, ngày nào bà cũng gọi cho mẹ để nhắc việc, vì vậy mà mẹ có muốn “lười biếng” cũng không được. Quả nhiên, chỉ sau độ mươi ngày, da dẻ của tôi lại láng mịn làm bà rất phấn khởi. Bà còn nói đùa: “Đấy, nhà cháu thì làm sao mà thiếu bà được”.

Cũng nhờ có bà mà ngày cuối tuần của nhà tôi trở nên vui hơn. Bà chỉ cần kể chuyện thời nhỏ của bố tôi, chuyện con gà mái đang ấp bóng, cây bầu mới bói quả đầu tiên... cũng khiến chúng tôi say mê, quên cả chơi ipad, lướt internet.

Con chó bông, con mèo mướp nhà tôi cũng yêu mến bà lắm. Mỗi lần nghe tiếng bà là chó bông chạy ra cửa, ngồi đợi bà bước vào là nhảy lên mừng rỡ. Con mèo mướp bình thường rất “chảnh”, chẳng cho ai bế nhưng thấy bà là uốn éo mình, dụi cái người béo núch ních vào chân bà để làm thân.

Hạnh phúc của gia đình tôi đơn giản là thế và bà chính là nhân vật chính, làm nên bức tranh tươi đẹp đó.

Chia sẻ

Thái Anh

Tin cùng chuyên mục

Đưa chuyển đổi số về từng tổ dân phố

Đưa chuyển đổi số về từng tổ dân phố

Với cách làm sáng tạo, phường Tây Tựu (Hà Nội) đã đưa công nghệ đến từng ngõ phố, từng hộ dân. Các mô hình “Bình dân học vụ số” đã thổi bùng tinh thần học tập, góp phần hình thành thói quen sử dụng dịch vụ công trực tuyến, thanh toán không tiền mặt, hướng tới mục tiêu xây dựng chính quyền điện tử, xã hội số từ cơ sở.

Hành trình giữ gìn bản sắc Việt ở xứ người

Hành trình giữ gìn bản sắc Việt ở xứ người

Sinh ra và lớn lên tại Malaysia, Lê Nguyễn Lưu An - cô gái 17 tuổi vừa giành chiến thắng tại Cuộc thi Tìm kiếm Sứ giả tiếng Việt ở nước ngoài 2025 là hình ảnh tiêu biểu cho thế hệ trẻ kiều bào biết trân trọng cội nguồn và bền bỉ lan tỏa tiếng mẹ đẻ giữa môi trường đa văn hóa.

Nghề lạ ở Việt Nam: Tới mùa nước nổi là ra đồng hốt bạc, chỉ cần nhanh tay bắt “lộc trời”, mỗi ngày kiếm tiền triệu

Nghề lạ ở Việt Nam: Tới mùa nước nổi là ra đồng hốt bạc, chỉ cần nhanh tay bắt “lộc trời”, mỗi ngày kiếm tiền triệu

Đây là nghề dân dã được truyền qua nhiều thế hệ của người dân sống ở vùng sông nước. Cứ vào tháng 7-10 âm lịch, bà con lại rộn ràng kéo nhau ra đồng để “săn lộc trời”. Nghề truyền thống này giúp nông dân kiếm được thu nhập vài trăm nghìn hay lên đến tiền triệu mỗi ngày chỉ với nông cụ rất đơn giản.

Phía sau những cú đánh

Phía sau những cú đánh

Thời gian qua, những vụ việc bạo lực học đường liên tiếp xảy ra tại nhiều địa phương như: Nam sinh bị bạn đâm và đẩy xuống hồ; nữ sinh lớp 8 bị đánh hội đồng; nam sinh lớp 9 bị bạn khác trường đánh... đã khiến dư luận không khỏi lo lắng.